Tin tức

Đằng sau độ dài những tràng pháo tay từ liên hoan phim tràn lên tít báo

10/09/2024

Đứng dậy vỗ tay đã từng là điều dị thường trong các liên hoan phim quốc tế. Giờ đây, chuyện này phổ biến đến mức không còn tác động thực sự nào nữa, nhưng các báo vẫn cứ lấy đó mà giật tít.

Đa phần chỉ có báo chí thương mại Hollywood mới bận tâm chuyện này. Nhưng một tháng sau Liên hoan phim Cannes, thông cáo báo chí từ đại lý The Match Factory về doanh số bán bộ phim ly kỳ khiêu dâm Motel Destino của Karim Aïnouz — đồng thời nhấn mạnh tràng pháo tay đứng kéo dài 14 phút sau buổi chiếu đầu tiên của bộ phim này trong hạng mục tranh giải.

Đứng dậy vỗ tay đã từng là điều dị thường trong các liên hoan phim quốc tế. Giờ đây, chuyện này phổ biến đến mức không còn tác động thực sự nào nữa, nhưng các báo vẫn cứ lấy đó mà giật tít

Thổi phồng bộ phim để đạt được thành công về mặt thương mại sau buổi ra mắt là một phần trong nhiệm vụ của đại lý bán phim. Nhưng khi len lỏi vào các tài liệu bán hàng, liệu có phải tràng pháo tay đang âm thầm trở thành thước đo thành công không?

“Thời lượng của tràng pháo tay đứng tại Cannes đã trở thành một thước đo phi chính thức đo lường tỷ lệ chấp thuận,” một nguồn tin tại một đơn vị bán phim châu Âu nói. “Tất nhiên, không có gì là chắc chắn và tiếng vỗ tay không nhất thiết đồng nghĩa với doanh thu hay giải thưởng, nhưng nó trở thành điểm cộng để so sánh — như một phép đo thay thế.”

Mặc dù đã được các hãng thông tấn chuyên ngành Hollywood đánh giá, buổi ra mắt Motel Destino không được Variety, Deadline hay The Hollywood Reporter đưa tin. Bằng cách chủ động đưa thời gian vỗ tay vào tài liệu báo chí, thông điệp từ đoàn làm phim đã rõ ràng: “Điều này quan trọng với chúng tôi.”

Thông cáo báo chí từ đại lý The Match Factory về doanh số bán bộ phim ly kỳ khiêu dâm Motel Destino của Karim Aïnouz — đồng thời nhấn mạnh tràng pháo tay đứng kéo dài 14 phút sau buổi chiếu đầu tiên của bộ phim này trong hạng mục tranh giải ở Cannes

Nhưng liệu những tràng pháo tay vang dậy thực sự quan trọng với ngành công nghiệp này đến mức nào?

Sự tôn sùng trong nghệ thuật rất khó vạch rõ. Nghệ sĩ opera giọng nam cao Luciano Pavarotti đã được mời trở ra sân khấu 165 lần và tràng vỗ tay 67 phút sau buổi biểu diễn năm 1988 tại Berlin. Ở New York, khán giả đứng lên vỗ tay là chuyện hiển nhiên đối với hầu hết các buổi biểu diễn trên sân khấu Broadway. Thậm chí chuyện này còn trở nên thường xuyên hơn ở West End của London: khán giả đứng bật dậy sau mỗi bài hát của ca sĩ Nicole Scherzinger của Pussycat Dolls trong buổi biểu diễn Sunset Boulevard dựng lại năm ngoái, khiến các nhà phê bình sân khấu Anh kinh hoàng.

Nhưng theo truyền thống, trong điện ảnh, được khán giả đứng dậy vỗ tay nồng nhiệt là chuyện rất khó kiếm và phải thực sự đặc biệt mới có. Chúng tự phát xảy ra tại các liên hoan phim lớn như Sundance — đặc biệt là đối với những viên ngọc độc lập không có nhà phát hành — nhưng gắn liền nhất là với Cannes, nơi mà danh tiếng có thể được củng cố hay sụp đổ theo tiếng vỗ tay nồng nhiệt từ khán giả đứng dậy hay tiếng la ó dữ dội của họ.

Michael Moore tận hưởng tràng pháo tay kéo dài 20 phút dành cho Fahrenheit 9/11 ở Cannes 2004

Fahrenheit 9/11 của Michael Moore đã thắng Cành Cọ Vàng năm 2004 sau tràng pháo tay đứng dài 20 phút, trong khi tràng pháo tay dài 22 phút năm 2006 dành cho Pan’s Labyrinth của Guillermo del Toro vẫn là tràng pháo tay dài nhất từng được ghi nhận tại Cannes. Năm 2012, phản ứng của khán giả đối với bộ phim chính kịch Mud của đạo diễn Jeff Nichols do Matthew McConaughey thủ vai chính đã đạt tới 18 phút. Những tràng pháo tay ở Cannes luôn dài — nhưng hồi trước rất hiếm.

Vài năm trở lại đây, có vẻ như ngay cả mấy người bán kem dạo ở Croisette cũng có thể nhận được tràng pháo tay, vì chuyện như vậy diễn ra quá thường xuyên. Một số người chỉ ra đó là do tác động của đại dịch khiến người ta trân trọng sâu sắc hơn trải nghiệm cộng đồng khi đi xem phim sau đại dịch, trong khi những người khác bắt đầu nhận ra mối liên hệ với việc các phương tiện truyền thông nhấn mạnh vào chuyện này khi đưa tin về các buổi chiếu ra mắt thế giới.

“Đó là một cỗ máy lẩn quẩn giữa liên hoan phim, báo chí thương mại [Hoa Kỳ] và khán giả,” Kent Sanderson, chủ tịch của nhà phân phối phim độc lập Bleecker Street nói.

Tràng pháo tay dài 22 phút năm 2006 dành cho Pan’s Labyrinth của Guillermo del Toro vẫn là tràng pháo tay dài nhất từng được ghi nhận tại Cannes

Hồi tháng 5, trong số 22 tựa phim tham gia tranh giải Cannes — danh sách năm nay bao gồm các phim như The Substance do Demi Moore đóng chính và The Apprentice về Donald Trump — có 15 phim được ít nhất một báo ngành của Hollywood đưa tin buổi ra mắt thế giới (nhiều phim được cả ba tờ báo hàng đầu đưa tin), với độ dài thời gian khán giả đứng dậy vỗ tay lên ngay tiêu đề. Tất cả trừ một trong bảy phim không có tràng pháo tay đứng là phim không nói tiếng Anh và không có tài năng hạng A.

Barry Hertz, biên tập viên kiêm nhà phê bình phim của tờ báo quốc gia Canada The Globe and Mail cho biết “Tràng pháo tay đứng [xảy ra] vì khán giả biết — hoặc đã được hứa hẹn — rằng tài năng đang ở trong phòng chiếu và họ thể hiện tình yêu dành cho những người trong tầm ngắm của họ.”

Nhưng giờ đây, tràng pháo tay đứng “có nguy cơ trở thành hệ thống xếp hạng sao mới,” ông nói thêm. “Thay vì bộ phim nhận được bốn sao, nó nhận được ‘10 phút vỗ tay hoan nghênh.’” Các phòng tiếp thị vẫn chưa đi đến mức dán “20 phút vỗ tay hoan nghênh” lên đầu một tấm áp phích. “Nhưng họ sẽ sớm làm vậy ngay thôi,” Hertz nói.

George Clooney, Brad Pitt tại buổi ra mắt Wolfs ở Venice năm nay

“Không ai xem chuyện đó là quan trọng”

“Toàn bộ sự việc đã vượt quá giới hạn và trở thành biếm họa về chính nó,” một giám đốc quan hệ công chúng ở Los Angeles bực bội, phát biểu ẩn danh vì có mối quan hệ chặt chẽ với giới báo chí thương mại Mỹ. “Mọi người trong ngành đều hiểu trò đùa — ngay cả người mua — và không ai xem chuyện đó là quan trọng.”

Một chuyên gia quan hệ công chúng kỳ cựu là một trong số nhiều người chỉ ra sự khác biệt trong việc đưa tin về tràng pháo tay đứng. Một số kênh truyền thông bắt đầu tính thời gian khi đèn bật sáng, trong khi những kênh khác bắt đầu tính từ tiếng vỗ tay đầu tiên hoặc khi mọi người đứng lên khỏi ghế. Nếu không có một số tiêu chí thống nhất, “[tràng pháo tay] sẽ có thời lượng khác nhau, khiến nó mất đi độ tin cậy,” họ lưu ý.

Nguồn tin cũng chỉ ra vai trò của đạo diễn hoặc diễn viên tham dự, với những cái tên lớn có xu hướng thu hút nhiều sự chú ý hơn. Họ lưu ý “Tôi đã xem Megalopolis của Francis Ford Coppola và theo tôi, bộ phim này không nên nhận được tràng pháo tay nào.”

Francis Ford Coppola tại buổi chiếu ra mắt Megalopolis ở Cannes, nhận được tràng pháo tay 10 phút theo đánh giá của The Hollywood Reporter

Bộ phim khoa học viễn tưởng sử thi tự tài trợ của Coppola đã chia rẽ các nhà phê bình ở Cannes hồi tháng 5 và hiện có số điểm 56% trên Rotten Tomatoes. Dù vậy, bộ phim vẫn nhận được tràng pháo tay đứng kéo dài bảy phút (theo DeadlineVariety) hoặc 10 phút (theo đánh giá của The Hollywood Reporter) tại buổi ra mắt.

Có một thực tế là các liên hoan phim như Cannes dễ dãi hơn trước đây. Hầu hết những người được phỏng vấn cho bài viết này đều cố gắng nhớ lại lần cuối cùng bộ phim nào bị la ó tại buổi công chiếu. (Bộ phim về kẻ giết người hàng loạt năm 2018 của Lars von Trier, The House that Jack Built, Matt Dillon đóng chính, có vẻ là một trong những phim gần đây nhất.)

Trên thực tế, giám đốc lâu năm của Liên hoan phim Cannes Thierry Fremaux, thường được nhìn thấy trong khán phòng vẫy tay và cổ vũ khán giả, đã nói rằng ông coi việc tổ chức tràng pháo tay đứng là “một phần công việc của [ông].”

Bộ phim về kẻ giết người hàng loạt năm 2018 của Lars von Trier, The House that Jack Built, Matt Dillon đóng chính (ảnh), có vẻ là một trong những phim gần đây nhất bị la ó khi công chiếu ở Cannes

Khi được hỏi về việc đưa tin tràng vỗ tay vào năm 2022, Fremaux trả lời Indiewire: “Tôi chú ý đến buổi chiếu, thời gian giữ phòng tối, có nên cắt phần danh đề hay không, thời điểm bật đèn thích hợp nhất, v.v... Mỗi buổi chiếu phim đều là một kỷ niệm và sự tham gia của khán giả khiến kỷ niệm đó trở nên tuyệt vời hơn nhiều. Mọi người đều muốn tham gia!”

Đối thủ cạnh tranh khốc liệt nhất của Cannes, Liên hoan phim Venice, cũng đang bắt đầu đánh đổi lấy sự tham gia của khán giả. Hiện là một ông vua tạo giải thưởng uy tín, Venice ngày càng muốn màn diễn đứng dậy vỗ tay. Ánh đèn sân khấu trên ban công Sala Grande — nơi diễn ra vụ “bê bối nhổ nước miếng” của rạp xiếc truyền thông Don’t Worry Darling được soi kỹ lưỡng năm 2022 — thực tế đã trở nên khét tiếng ngang camera di động của Grand Palais.

Một liên hoan phim mùa thu hướng đến công chúng vẫn chưa tổ chức đứng dậy vỗ tay là Toronto.

Chris Pine chào đón Florence Pugh trên thảm đỏ Don’t Worry Darling tại Liên hoan phim quốc tế Venice lần thứ 79 vào ngày 05 tháng 9 năm 2022

“Báo ngành đã cố gắng tạo ra thời gian vỗ tay đứng dậy tại TIFF vào năm 2022 và 2023, nhưng tôi không nghĩ chúng tôi sẽ làm,” Hertz của The Globe and Mail nói. “Chuyện đó đã không trở thành phổ biến và không có kỳ vọng [sẽ thành phổ biến].”

Khán giả Toronto — những người bầu chọn ứng viên hàng đầu cho giải Oscar, Giải Khán giả bình chọn của liên hoan phim — nổi tiếng là nhiệt tình và tương tác. “Nhưng không đến mức chúng tôi đứng dậy vì phấn khích,” Hertz, người sẽ tổ chức TIFF lần thứ 18 vào năm nay, nói. “Chúng tôi cổ vũ, chúng tôi ủng hộ... nhưng là đón nhận lịch sự. Chúng tôi không điên cuồng, hay đứng hàng chục phút.”

Ông nói thêm rằng bất cứ khi nào có sự phấn khích trong khán giả, thì đó “hầu như rặt toàn” là do ai đó từ đoàn làm phim hoặc hãng phim xúi bẩy.

Hertz cho biết, làn sóng đưa tin tràng vỗ tay hiện tại “hoàn toàn là sự sáng tạo của báo chí ngành từ mạch liên hoan phim châu Âu di cư sang Bắc Mỹ.” Báo chí địa phương không quan tâm chuyện đó, và Hertz cũng từ chối đưa tin. “Tôi không nghĩ nó đáng được chú ý như vậy.”

Khán giả Toronto — những người bầu chọn ứng viên hàng đầu cho giải Oscar, Giải Khán giả bình chọn của liên hoan phim — nổi tiếng là nhiệt tình và tương tác. “Nhưng không đến mức chúng tôi đứng dậy vì phấn khích,” Barry Hertz, biên tập viên kiêm nhà phê bình phim của tờ báo quốc gia Canada The Globe and Mail, người sẽ tổ chức TIFF lần thứ 18 vào năm nay, nói

Nguồn tin quan hệ công chúng cho biết cạnh tranh khốc liệt giữa ba đơn vị báo chí ngành của Mỹ, tất cả đều thuộc sở hữu của Penske Media Corporation,* có khả năng đang tiếp thêm dầu vào lửa đưa tin về chuyện vỗ tay. “Nếu một trong số họ đưa [một tin], còn những người khác không đưa tin, thì kiểu như, ‘Chúng ta cũng cần phải đưa tin đi chứ,’” nguồn tin này nói. “Đó là tâm lý đám đông mà đôi khi tôi phải kiểm soát.”

Nguồn tin lưu ý rằng bài viết tập trung vào buổi ra mắt còn cho phép đưa tin thêm về bộ phim. Không như bài bình phim, bị cấm cho đến khi công chiếu trên toàn thế giới, tin bài về buổi ra mắt độc lập và cung cấp một góc nhìn thay thế, nhẹ nhàng hơn.

“Những bài viết này không phá vỡ bất kỳ lệnh cấm nào hoặc chỉ trích một bộ phim, nhưng người ta có thể đọc và tự đánh giá rằng bộ phim này có tám phút vỗ tay, trong khi bộ phim khác có 12 phút,” nguồn tin giải thích. “Đó là sự kiểm tra nhẹ nhàng về phản ứng dành cho một bộ phim mà không chọc giận ai đó [trong đoàn làm phim], không như bài bình phim.”

Tim Burton (thứ hai từ trái sang) cùng dàn diễn viên Beetlejuice Beetlejuice Monica Bellucci, Michael Keaton và Catherine O’Hara tại đêm khai mạc Liên hoan phim Venice ngày 28 tháng 8, nơi bộ phim nhận được tràng pháo tay đứng kéo dài gần 4 phút

Hertz cho biết vấn đề là độ dài của tràng vỗ tay “không phải là dấu hiệu thực sự của chất lượng” — nhưng đôi khi nó được hiểu như vậy.

Ví dụ, tại Venice, khán giả nhanh chóng nhận thấy phần tiếp theo Beetlejuice của Tim Burton được mong đợi từ lâu “chỉ” nhận được tràng pháo tay kéo dài ba phút và ngay lập tức đưa ra giả định về chất lượng của bộ phim.

“Đó là tiếng vỗ tay lịch sự nhưng nhẹ nhàng của liên hoan phim,” một người dùng X viết. Một người khác thông báo: “Tràng vỗ tay kéo dài bốn phút — dở; tràng vỗ tay kéo dài 10 phút — hay.” (Một tờ báo ngành của Mỹ thậm chí còn bắt đầu tính thời gian, với tiêu đề gây sốc sau buổi ra mắt Babygirl của Halina Reijn: “Babygirl nhễ nhại, nóng bỏng của Nicole Kidman khiến Venice đạt đến đỉnh điểm với tràng pháo tay kéo dài 6,5 phút”.)

“[Tràng pháo tay] là một số liệu đơn giản để chia sẻ và lan truyền trên mạng xã hội — và người ta cứ thế mà nắm bắt,” Hertz nói. Và đôi khi, gây bất lợi cho các bộ phim, người ta có thể “hưởng ứng mà không thực sự hiểu được môi trường diễn ra hoặc thói quen của chuyện đứng dậy vỗ tay.”

Một tờ báo ngành của Mỹ thậm chí còn bắt đầu tính thời gian, với tiêu đề gây sốc sau buổi ra mắt Babygirl của Halina Reijn: “Babygirl nhễ nhại, nóng bỏng của Nicole Kidman khiến Venice đạt đến đỉnh điểm với tràng pháo tay kéo dài 6,5 phút”

Đồng hồ bấm giờ khổng lồ

Trong những năm gần đây, người ta đồn rằng có thể một số đoàn làm phim đã thao túng việc kéo dài tràng pháo tay để được giật tít tin. Ví dụ, không có gì lạ khi thấy một đạo diễn hoặc diễn viên làm quá lên để khán giả tiếp tục phấn khích (mặc dù đa số những lần như vậy, có vẻ là họ không thể sớm đến bữa tiệc sau buổi chiếu được rồi). Nhưng tràng pháo tay quan trọng thế nào với các nhóm tiếp thị và quảng cáo?

Michael Arnon, đối tác của công ty tiếp thị và quan hệ công chúng Wolf có trụ sở tại Berlin, cho biết ông đã thấy những người làm công tác quảng cáo với “đồng hồ bấm giờ khổng lồ có màn hình phát sáng” độc lập tính thời gian cho tràng pháo tay tại buổi ra mắt phim.

Arnon, đã chỉ đạo chiến dịch cho các bộ phim như Lamb, ứng viên giải Oscar năm 2022 của Iceland, cho biết: “Tôi không có chiếc đồng hồ nào như vậy và tôi không phải là người như vậy.” Nhưng ông thừa nhận bất kỳ giám đốc tiếp thị hoặc quan hệ công chúng giỏi nào cũng cần chú ý đến tâm trạng của buổi chiếu phim. Ông thừa nhận, “Một tràng pháo tay đứng dậy đặc biệt dài có thể là một phần của tâm trạng đó.” Tuy nhiên, sử dụng tràng pháo tay trong các tài liệu quảng cáo “không phải là một trong những cách thú vị hoặc hiệu quả nhất để tiếp thị một bộ phim.”

Từ trái sang: Tilda Swinton, Pedro Almodóvar và Julianne Moore tại buổi ra mắt phim The Room Next Door nhận được tràng pháo tay dài 18 phút tại Liên hoan phim Venice năm nay

Arnon nhận xét rằng tràng pháo tay kéo dài 15 phút hiếm khi có thể địch lại những bài bình phim đánh giá tệ. “Những chỉ trích thực sự liên quan đến nội dung của bộ phim vẫn sẽ có giá trị,” ông nói. “Người ta có thể bàn tán về tràng pháo tay trong vài ngày sau khi chiếu, nhưng đó không phải là thứ sẽ ảnh hưởng đến số phận và sự nghiệp của bộ phim.”

Tương tự, nguồn tin quan hệ công chúng cho biết mặc dù ngay cả những khách hàng nổi tiếng của họ có thể cũng “quan tâm” và hy vọng sẽ nhận được tràng pháo tay nồng nhiệt trong rạp chiếu, nhưng họ không quá chú tâm vào điều đó. “Họ không gọi cho tôi và nói, ‘Tôi muốn anh sử dụng điều này làm chủ đề thảo luận khi chúng ta nói về công ty của tôi hoặc bộ phim,’” nguồn tin giải thích. “Tôi chưa bao giờ đưa tràng vỗ tay dài vào hồ sơ công ty để quảng bá cho họ.”

Karina Gechtman, phó chủ tịch tiếp thị và quảng bá quốc tế tại công ty tài chính và bán phim Anton, nhận xét rằng tràng pháo tay chỉ là “một phần của bức tranh toàn cảnh”.

Variety giật tít: “Lady Gaga và Joaquin Phoenix trực tiếp nhận tràng pháo tay đứng kéo dài 11 phút dành cho buổi ra mắt Joker: Folie à Deux tại Venice”

“Trở thành một phần của cuộc trò chuyện thì được, nhưng tôi sẽ không bao giờ đưa vào tài liệu tiếp thị,” cựu giám đốc điều hành của Altitude Entertainment cho biết. “Hầu hết người trong ngành nghe về tràng pháo tay đứng dậy trên tít báo đều có thể nhìn thấu chúng. Tất cả chúng tôi chẳng mảy may quan tâm.”

Thú vị là những người có phản ứng dữ dội nhất đối với xu hướng đề cao tràng pháo tay thường là người mua, những người liên tục nhấn mạnh rằng vỗ tay hoan nghênh nhiệt liệt không còn có ý nghĩa gì với họ nữa vì diễn ra quá thường xuyên.

“Chuyện đứng dậy vỗ tay đã trở nên hơi ngớ ngẩn và gượng ép,” Eve Gabereau, người sáng lập kiêm giám đốc điều hành hãng phân phối Modern Films có trụ sở tại London, nói. “Một tràng pháo tay nhiệt liệt thực sự tuyệt vời và đầy cảm xúc. Giờ đây, như thể có đồng hồ bấm giờ cho mọi người và một bảng điểm. Đứng dậy vỗ tay không còn đáng nhớ nữa, trừ phi bạn thực sự cảm nhận được cảm xúc đó.”

The Brutalist của Brady Corbet không được nhiều người biết đến, nhưng sau khi ra mắt tại Venice, bộ phim đã nhận được tràng pháo tay kéo dài 12,5 phút

Trong khi đó, Sanderson của Bleecker Street cho biết, “Đo lường [tràng pháo tay] là vô cùng ngớ ngẩn và không chỉ ra điều gì.” Giám đốc thu mua lâu năm, đã được thăng chức làm chủ tịch nhà phân phối của Captain FantasticThe Return vào đầu năm nay, cảnh báo rằng “bắt đầu có một số vết nứt trên bề mặt tầm quan trọng của tràng pháo tay.”

Sanderson nói thêm: “Người ta đang nhận ra sự không nhất quán trong các tờ báo chuyên ngành. Họ bắt đầu ít coi trọng mấy cái tin về tràng pháo tay.”

Liệu tràng pháo tay rất dài dành cho một bộ phim có ảnh hưởng đến chiến lược mua của Bleecker Street ở một liên hoan phim không? “Không một chút nào,” ông nói.

Vậy, nếu các nhà quan hệ công chúng khó chịu với ý tưởng nhắc đến tràng pháo tay trong thông cáo báo chí của họ; các nhà tiếp thị tránh nêu bật chúng trong các tài liệu quảng cáo của họ; và người mua tránh xem tràng pháo tay như một thước đo thông tin để mua phim, tại sao tràng pháo tay vẫn thống trị các tiêu đề?

Tràng pháo tay kéo dài một phần tư giờ tại Cannes… Ảnh: Matthew McConaughey, Zac Efron và David Oyelowo trong The Paperboy. Có tin đồn những người phụ trách quan hệ công chúng của The Paperboy, bị sốc vì sự chỉ trích của giới phê bình, đã đặt chuông reo tại buổi ra mắt để giữ cho tiếng vỗ tay kéo dài càng lâu càng tốt, do đó đảo ngược câu chuyện truyền thông về bộ phim, dù chỉ trong một ngày

Bên cạnh việc tạo ra lưu lượng truy cập web cho các phương tiện truyền thông, có thể đơn giản chỉ là duy trì tinh thần trong thời buổi ngày càng khó tạo ra bất kỳ gì có hơi chút mạo hiểm và độc đáo, theo quan điểm tài chính.

“Đó là một nhóm người — đôi khi là hàng nghìn người — tụ tập lại với nhau để xem một phim nào đó,” Gechtman của Anton nói. “Tâm lý bầy đàn là rất mạnh mẽ. Và khi ở trong tràng pháo tay đó, bạn cảm nhận được năng lượng. Điều đó thật tuyệt cho đoàn làm phim.”

Sanderson đưa ra ví dụ về buổi ra mắt thế giới Rumours của Guy Maddin tại Cannes do Bleecker Street phân phối, Cate Blanchett đóng chính.

Vị giám đốc điều hành này chết khiếp chuyện đứng dậy “vỗ tay”, nhưng “điều đó có ý nghĩa rất lớn đối với tôi khi máy quay tập trung vào Guy, đã làm việc này nhiều thập kỷ,” ông nhớ lại. “Đây là khoảnh khắc trọng đại của ông ấy, và thật tuyệt khi thấy Guy xuất hiện trên màn ảnh cùng các cháu của ông, đôi mắt đẫm lệ. Thật tích cực.”

Deadline giật tít: “Rumours của Guy Maddin với Cate Blanchett đóng chính nhận được sự hoan nghênh gần sáu phút trong buổi ra mắt tại Cannes.” Ảnh: Guy Maddin, Rolando Ravello, Cate Blanchett và Roy Dupuis trên thảm đỏ ra mắt Rumours tại Cannes hồi tháng 5

Một bộ phim có thể không thành công về mặt phê bình hoặc thương mại, nhưng tại liên hoan phim — ít nhất là trong một khoảnh khắc — nó vẫn đẹp.

“Đó là một chủ đề thú vị để nói, bất kể bộ phim có được ca ngợi một cách cụ thể bằng doanh thu phòng vé hay không,” Sanderson nói. “Đó là việc ca ngợi sự độc đáo khi tham gia một liên hoan phim theo cách mà bạn có thể viết về, và viết một cách nhất quán.”

Tuy nhiên, các nhà báo như Hertz của The Globe and Mail cảnh báo rằng một loạt bài viết “nhất quán” về tràng pháo tay nên cố gắng tránh nhầm lẫn giữa dấu ấn thời gian với sự đóng góp của bộ phim vào loại hình truyền thông này.

Liệu có phải tràng pháo tay đang âm thầm trở thành thước đo thành công không?

“Hãy thể hiện sự ủng hộ của bạn, hãy thể hiện sự nhiệt tình của bạn,” Hertz khuyến khích. “Nhưng chúng ta, với tư cách là báo chí và ngành công nghiệp, thực sự nên dừng cái việc coi đó là điểm khởi đầu và kết thúc giá trị của một bộ phim.”

Dịch: © Hải Đăng @Quaivatdienanh.com
Nguồn: Screen Daily