Tin tức

Đêm trói buộc: Tác phẩm tâm lý ly kỳ của điện ảnh Iran xử lý nỗi sợ và sự thật

20/05/2021

Ngay từ giai đoạn đầu tạo ra bộ phim đầu tay The Night, Kourosh Ahari đã hình dung một câu chuyện về nỗi sợ hãi, mất mát và nút mở mà bất kỳ ai từ bất kỳ đâu trên thế giới cũng có thể liên hệ.

Đạo diễn Kourosh Ahari (trái) và nam diễn viên Shahab Hosseini trên trường quay The Night

“Mặc dù biến ý tưởng này thành một bộ phim Iran rất quan trọng với tôi, nhưng tôi vẫn muốn làm ra một bộ phim kết nối với mọi người trên khắp thế giới,” Ahari chia sẻ về bộ phim chủ yếu nói tiếng Farsi. “Là một đề tài và câu chuyện rất phổ quát mà bất cứ ai, dù là người Iran hay không, cũng có thể kết nối với nó bởi vì bộ phim nói về tình trạng của nhân loại mà khắp thế giới chúng ta đều cùng chia sẻ.”

The Night mang đến một cống hiến lịch sử và độc đáo cho điện ảnh Iran, là phim kinh dị tâm lý do Mỹ sản xuất với dàn diễn viên chủ yếu là người Iran và người Mỹ gốc Iran. Đây là xuất phẩm đầu tiên của Mỹ được cấp phép phát hành rạp ở Iran kể từ sau cách mạng 1979 ở đất nước này. Là phim kinh dị, The Night là một bổ sung mới mẻ vào thể loại ngách khá thích hợp với những nhà làm phim Iran (các tựa nổi tiếng khác là phim tâm lý kinh dị Under the Shadow của Babak Anvari và phim kinh dị thảm sát Fish & Cat của Shahram Mokri).

Từ trái qua: Babak (Shahab Hosseini), vợ anh Neda (Niousha Jafarian) và nhân viên lễ tân trực đêm tử tế nhưng ngấm ngầm gây nản do George Maguire đóng

Mặc dù bối cảnh phim đủ kỳ quái để nổi da gà — khách sạn Normandie bí ẩn có thật ở Los Angeles — đạo diễn kiêm đồng biên kịch Ahari nói mục tiêu của anh với The Night chủ yếu là khám khá mặt tăm tối của trải nghiệm làm người, điều có thể đáng sợ hơn nhiều so với bất kỳ nỗi sợ hãi giật nảy mình hay hình ảnh đẫm máu nào.

“Nỗi sợ hãi thật sự đến từ những bí mật mà họ đang giữ,” Ahari đề cập về các nhân vật chính, những người Iran đang sinh sống tại Mỹ Babak (Shahab Hosseini) và vợ anh Neda (Niousha Jafarian), trải qua những hiện tượng bất an khi trú ngụ một đêm rùng rợn ở khách sạn.

Đầu phim, rõ ràng cặp đôi đang gặp phải những trục trặc hôn nhân, một phần do xa cách lâu ngày của cả hai sau khi Babak đến Mỹ trước vợ. Tuy nhiên, như Ahari nhấm nhá, còn nhiều điều về vấn đề của họ hơn là từng người đang dần tiết lộ. Với việc không có khách nào trong khách sạn cũng như hiếm khi bắt gặp bất kỳ nhân viên nào — chỉ có một nhân viên lễ tân trực đêm tử tế nhưng ngấm ngầm gây nản do George Maguire đóng — Babak và Neda bị bỏ lại một mình chịu đựng sự kỳ lạ của màn đêm và những gì nó tiết lộ về quá khứ và hiện tại của mỗi người.

Nam diễn viên Hosseini lưu ý rằng anh bị cuốn vào dự án khi anh đang tìm kiếm một kịch bản có thể thu hút anh đến cảnh cuối cùng

Nam diễn viên Hosseini lưu ý rằng anh bị cuốn vào dự án sau khi biết “một đồng hương trẻ tuổi” sẽ làm việc trong dự án này và đang tìm kiếm một kịch bản có thể thu hút anh đến cảnh cuối cùng. “Tôi đọc kịch bản và tưởng tượng liệu khán giả có thể xem phim đến cảnh chót hay không,” anh nói với The Hollywood Reporter. “Nếu một kịch bản đưa tôi một mạch đến trang cuối cùng, tôi sẽ tham gia. Ngược lại, câu trả lời của tôi là ‘không’, bất kể chào mời hấp dẫn đến đâu đi nữa. Trên hết, một diễn viên nên tin vào những gì mình trình diễn. Không có niềm tin ấy, thì chỉ là công việc.”

Về phần Jafarian, cô nhấn mạnh bí ẩn của kịch bản đã thu hút cô cũng như quan điểm sắc tộc của cặp vợ chồng Iran-Mỹ không phải là trọng tâm của câu chuyện. “Việc kể những kiểu câu chuyện tập trung vào những cảm xúc căn bản của con người như yêu, mất mát, hối tiếc, sợ hãi và sống sót bất kể chính trị và sắc tộc của nhân vật của họ là quan trọng bởi vì đột nhiên bạn lại theo cặp đôi Iran này mà có thể thật sự đồng cảm với họ. Đó là điều bạn ủng hộ,” Jafarian nói. “Bạn nhìn thấy một phần của họ trong cuộc sống của mình với những mối quan hệ của chính bạn — là một người vợ, người mẹ, người chồng. Kết nối là ở chỗ đó. Tôi thích dự phần vào những câu chuyện vẫn sử dụng quy tắc đơn giản này: Trên hết là thể hiện con người.”

Jafarian nói, “Tôi thích dự phần vào những câu chuyện vẫn sử dụng quy tắc đơn giản này: Trên hết là thể hiện con người”

Đối với Ahari, việc sử dụng một dàn diễn viên và đoàn phim đa dạng luôn quan trọng vì anh muốn thúc đẩy một cộng đồng có thể “đi cùng nhau và làm những bộ phim và tôn vinh một phần văn hóa của họ.” Ví dụ, tất cả trưởng bộ phận từ sản xuất đến hậu kỳ đều là người Iran hoặc gốc Iran.

Vị đạo diễn cho biết thêm mức độ phù hợp nào để thông điệp này được giữ nguyên vẹn giữa phiên bản The Night phát hành ở Iran và ở Mỹ — một kỳ tích thường rất khó làm được, vì Iran có những nguyên tắc nghiêm ngặt trong việc được trình chiếu cái gì cho người xem phim.

Trước khi một bộ phim do người Iran sản xuất có thể bắt đầu, kịch bản phải được gửi đến ủy ban kiểm tra của Bộ văn hóa và hướng dẫn Hồi Giáo. Sau khi quay phim, dự án được kiểm tra một lần nữa để đảm bảo tất cả quy định được tuân thủ. Việc kiểm duyệt như vậy đã vấp phải sự phản ứng dữ dội của những nhà làm phim Iran bao gồm Asghar Farhadi (A Separation), Mohammad Rasoulof (There Is No Evil) và Rakhshan Bani Etemad (Under the Skin of the City).

Nỗi sợ hãi thật sự đến từ những bí mật mà họ đang giữ

The Night, do Mỹ và Iran đồng sản xuất, đã nhận được giấy phép trước khi có lệnh trừng phạt mới của chính quyền Trump đối với Iran vào cuối năm 2018.

“Phim mà chúng tôi sắp phát hành tại Mỹ, không có bất kỳ một cảnh nào khác với bản được phát hành tại Iran,” Ahari nói. “Tôi muốn biến điều đó thành sự thật và khuyến khích những nhà làm phim Iran, mặc dù họ nên kể câu chuyện của họ và quan tâm nó, có lúc bạn vẫn có thể làm phim và phát hành ở Iran.”

Hosseini, đã đóng A SeparationThe Salesman của Asghar Farhadi, chia sẻ anh đã “rất vui” khi biết thành tựu mang tính lịch sử của The Night trong việc trở thành bộ phim đầu tiên do Mỹ sản xuất nhận được phép công chiếu rạp ở Iran từ sau 1979.

“Tôi luôn nghĩ rằng nghệ thuật và văn hóa có những phạm vi riêng của chúng và không nên bị chính trị làm nhòa đi. Trong lĩnh vực hoạt động nghệ thuật và văn hóa, ranh giới là vô nghĩa; đó là sự mật thiết của tầm nhìn và tư duy phổ quát tạo ra hiểu biết lẫn nhau trong thành quả nghệ thuật chung. Tâm điểm của nghệ thuật và văn hóa là con người,” anh bổ sung. “The Night chắc chắn có thể dẫn đến một sự thấu hiểu và trao đổi văn hóa sâu hơn giữa các quốc gia.”

Hosseini trên trường quay. Anh nhấn mạnh: Trên hết, một diễn viên nên tin vào những gì mình trình diễn. Không có niềm tin ấy, thì chỉ là công việc

Các nhà sản xuất Alex Bretow và Jeffrey Allard đã “vô cùng tự hào” về việc phát hành ở Iran và Mỹ của The Night. “Chúng tôi đã rất cẩn thận để đảm bảo mọi thứ chúng tôi thực hiện trên màn ảnh đẩy lùi ranh giới ở chỗ cần thiết, nhưng không bao giờ hy sinh tầm nhìn sáng tạo, ở bất cứ nghĩa nào,” Bretow lưu ý. “Chúng tôi cũng muốn chắc chắn rằng chúng tôi đã làm mọi thứ có thể để đảm bảo rằng chiếu được bộ phim này ở Iran. Khi chúng tôi thật sự đạt được điều đó, tôi nghĩ, cách nói hay nhất là cảm thấy được tưởng thưởng vì chúng tôi thật sự làm được điều khác biệt.”

“Tôi chỉ hy vọng mối quan hệ Mỹ-Iran cải thiện và để người Iran có thể xem nhiều phim do Mỹ sản xuất hơn,” Allard thêm vào. “Với sự thay đổi trong bối cảnh chính trị của chúng tôi, biết đâu ngày nào đấy điều đó sẽ xảy ra.”

Đối với Ahari, việc sử dụng một dàn diễn viên và đoàn phim đa dạng luôn quan trọng vì anh muốn thúc đẩy một cộng đồng có thể “đi cùng nhau và làm những bộ phim và tôn vinh một phần văn hóa của họ”

The Night dự kiến phát hành rạp ở Việt Nam với tựa Đêm trói buộc.

Dịch: © Luân Trần @Quaivatdienanh.com
Nguồn: The Hollywood Reporter