Tin tức

Đến thời giải trí Hàn Quốc lên ngôi ở Bắc Mỹ

28/03/2018

Nếu bạn [sống ở Bắc Mỹ] chưa nghe về truyện tranh và phim truyền hình Hàn Quốc, cũng sẽ sắp thôi.

Manhwa và phim bộ Hàn Quốc — câu trả lời lần lượt cho manga Nhật Bản và tiểu thuyết truyền hình Mỹ Latinh — đang tới thời của mình ở Bắc Mỹ khi sự phát triển bùng nổ đưa chúng vào trào lưu. Một khi đội ngũ hâm mộ hùng hậu sẵn sàng làm việc để biên dịch nội dung này, sự dễ dàng truy cập và dịch thuật sang tiếng Anh nhanh chóng đã đưa văn hóa truyền thông Hàn Quốc vào hào quang.

Ảnh chào hàng các phim bộ truyền hình Hàn Quốc trên giao diện trang DramaFever

Theo Cục Nội dung Sáng tạo Hàn Quốc, ước chừng khoảng 18 triệu người Mỹ là người hâm mộ phim truyền hình Hàn Quốc. Hơn 35%, phần lớn nhất của chiếc bánh, là phụ nữ trẻ tuổi từ 16 tới 25 — có vẻ cùng nhóm tuổi với những người đã đẩy nhạc trẻ Hàn Quốc (Kpop) lên ngôi và đưa trào lưu chăm sóc da kiểu Hàn vào nước Mỹ.

Khi công nghệ làm cho việc xem phim trên mạng và trên các ứng dụng điện thoại dễ dàng hơn bao giờ hết, nội dung bạn xem là nội địa hay quốc tế không còn quan trọng nữa — miễn là nội dung hay. Hãy đọc tiếp để biết rằng nội dung Hàn Quốc chắc chắn sẽ có mặt trên một thiết bị di động gần bạn:

Manhwa lên ngôi

Nếu bạn muốn đọc thử manhwa Hàn Quốc, hay tiểu thuyết bằng tranh, bạn có thể đọc miễn phí trên ứng dụng như Lezhin Comics hay TappyToon, cả hai đều có phiên bản máy tính bàn và điện thoại.

Manhwa nổi tiếng Bloody Sweet nói về một phù thủy tuổi mới lớn gặp một ma cà rồng đáng yêu

Tuy nhiên, bạn sẽ không thấy những truyện tranh này ở bản in. Nhờ vào sự dễ dàng tìm kiếm sóng điện thoại ở Hàn Quốc, bao gồm ga tàu điện ngầm, người Hàn Quốc đã tiêu thụ truyện tranh chủ yếu dạng kỹ thuật số hơn một thập kỷ nay. Và vì manhwa chủ yếu phát hành dạng số, nó gần như luôn luôn được vẽ đủ màu.

Trong các câu chuyện manhwa, các nhân vật có xu hướng trẻ trung như độc giả, đang đi học hay mới chỉ vừa mới đi làm đồng thời làm những việc thú vị như khám phá năng lực ma thuật hay dễ liên hệ như chuyện yêu đương. Thực ra, chuyện gì xảy ra không quan trọng, khả năng cao là vẫn có khía cạnh lãng mạn. Một trong số những tựa truyện nổi tiếng nhất là Bloody Sweet, về một phù thủy tuổi mới lớn gặp một ma cà rồng đáng yêu.

“Manhwa Hàn Quốc phủ rộng các đề tài và bối cảnh, đặc biệt là sự phổ biến của thể loại lãng mạn và bi kịch thu hút độc giả nữ nhiều hơn,” CEO TappyToon Sun Bang cho biết. “Việc phần lớn manhwa số Hàn Quốc có màu cũng giúp kéo độc giả vào theo cách mới khác với manga chủ yếu là trắng đen.”

Sun Bang còn cho biết TappyToon đã tăng trưởng 2.000% ở ngành công nghiệp truyện tranh trị giá 1 tỉ USD của Bắc Mỹ — chỉ tính riêng năm 2017. Cơ cấu dân số cho thấy độc giả chủ yếu trong độ tuổi 18-30, nữ, Mỹ gốc Á, da trắng, gốc Latinh.

Khi người viết hỏi tại sao truyện tranh từ Hàn Quốc lại cộng hưởng lớn với độc giả Mỹ, ông Bang cho rằng manhwa không giới hạn trong một nền văn hóa:

“Chắc chắn sẽ có những lúc phát sinh ‘khoảng cách văn hóa’, nhưng thường thì bản thân manhwa vượt qua khi qua câu chuyện, các nhân vật nhiều lớp, cảm xúc dâng cao. Tương tự với vô số manga Nhật Bản mà người hâm mộ Mỹ yêu mến — một truyện tranh hay thể hiện nhiều góc cạnh của nền văn hóa chứ không xa lánh hay “bài trừ”, mà thay vào đó là đậm bản sắc khác biệt bởi tất cả chúng ta đều vậy. Bất chấp và cũng vì thế, người đọc vẫn liên hệ tốt.”

Sức hấp dẫn quốc tế của phim Hàn

Dễ dàng thấy tại sao phim bộ Hàn, các chương trình truyền hình Hàn với sức hấp dẫn sến súa, trước đây không nổi tiếng — bởi rất khó tìm được bản có tiếng Anh. Ngày nay, hạ tầng phim Hàn lớn nhất Bắc và Nam Mỹ, DramaFever, đã lo việc này, và cho thấy có sẵn bao nhiều người vào xem ngay khi họ làm được như vậy.

“Tôi không nghĩ sự tăng trưởng theo chiều dọc này là siêu nổi tiếng vì mọi người đột nhiên cho rằng văn hóa Hàn Quốc là thời thượng,” Rena Liu, Tổng giám đốc của DramaFever, nói. “Tôi nghĩ phần nhiều việc này liên quan tới những câu chuyện mà phim Hàn kể.”

Những câu chuyện kiểu gì? Chuyện tình yêu — giống hệt với manhwa.

“Phim bộ truyền hình Hàn (Kdrama) tập trung chủ yếu vào mối quan hệ của nhân vật chính,” Liu nói. “Có một thế giới rất thú vị được xây dựng xung quanh cốt chuyện này: nó có thể là kỳ ảo, cũng có thể là lịch sử. Nhưng điều làm chúng tôi nổi bật từ góc độ giải trí đó là chúng tôi tập trung phát triển chuyện tình của nhân vật chính. Điều đó, cộng với xây dựng thế giới thú vị, mang tới một lý do để người hâm mộ thực sự quan tâm và “ủng hộ” các nhân vật. Tóm lại, đây là nước xốt bí mật cho nội dung của chúng tôi.”

Một trong những cái tựa nổi tiếng nhất là I’m Not A Robot, câu chuyện tình tay ba thời đại công nghệ; và Running Man, với những người nổi tiếng Hàn Quốc hoàn thành những thử thách quái dị.

Ngày nay, hai triệu người dùng thường xuyên xem 40 tiếng phim một tháng sử dụng ứng dụng DramaFever. Nhưng con số đó đang leo thang khi ứng dụng này đã hợp tác với định dạng truyền hình trực tuyến tổ hợp VRV, sẽ đưa thêm vào những người dùng hiện tại của nó.

“Ngày xưa, người hâm mộ Kdrama phải làm việc rất cực để có được những nội dung này. Bởi sự chăm chỉ của đội ngũ DramaFever và những người khác, mọi thứ đã dễ dàng tiếp cận hơn rất nhiều,”giám đốc điều hành VRV Arlen Marmel nói. “Giờ còn dễ hơn thế nữa. Bạn sắp sửa thấy mọi người phấn khích ra sao khi thấy nhãn hiệu DramaFever chung một mái nhà với những thứ như Crunchyroll.”

Liu nói hợp tác với VRV là kết quả từ việc DramaFever thấy sự trùng lặp giữa khán giả xem phim Nhật Bản của VRV và khán giả xem phim Hàn. “Một bộ phim của chúng tôi, Boys Over Flowers, thực ra dựa trên một manga Nhật Bản. Bất luận người ta xem bản hoạt hình hay bản người đóng, thì câu chuyện mới là quan trọng với người hâm mộ.”

Cốt truyện là điểm chung của các tựa phim Hàn thành công lớn ở Mỹ. Suy cho cùng, với người Mỹ thì nguồn giải trí xuất phát từ đâu không quan trọng; mà quan trọng là phải thú vị.

Các chủ đề trong Kdrama hoàn toàn có thể tìm được tương đồng ở khán giả Mỹ. Chẳng hạn, có thể nói nếu bạn thích Gossip Girl, hãy thử Boys Over Flowers

“Kể chuyện hay là kể chuyện hay,” Liu nói. “Tôi nghĩ các đề tài của chúng tôi là phổ quát, có thể băng qua những dân tộc khác nhau.”

Dịch: © Ngô Bình @Quaivatdienanh.com
Nguồn: Forbes