Jennifer Lawrence đóng chính trong loạt phim The Hunger Games chuyển thể từ bộ ba tiểu thuyết của Suzanne Collins
|
Công bố phim tiền truyện
Hunger Games hôm 17 tháng 6 chẳng là
bất ngờ gì. Kể từ khi loạt phim có Jennifer Lawrence đóng chính, chuyển
thể từ bộ ba tiểu thuyết của Suzanne Collins, kết thúc với phần thứ tư
The Hunger Games: Mockingjay – Part 2 (2015), Lionsgate đã thảo luận về khả năng của các phim ăn theo hoặc tiền truyện.
Mặc
dù phần cuối cùng không đạt doanh thu phòng vé như kỳ vọng, một triệu
chứng của quyết định chia quyển cuối cùng thành hai bộ phim không cần
thiết, chuỗi phim đã thu về 2,97 tỉ đôla toàn thế giới. Mặc dù cả sách
và phim dường như không có sức hấp dẫn lâu dài của các hiện tượng thiếu
niên như
Harry Potter, Collins có thể vẫn sẽ tìm thấy một lượng
‘fan’ đáng kể khi cuốn tiểu thuyết tiền truyện chưa được đặt tên của cô
lên kệ vào tháng 5 năm 2020. Cùng với cuốn tiểu thuyết mới này là kế
hoạch chuyển thể nó do Lionsgate hợp tác với Collins.
Nhưng bước
vào cuộc chơi tiền truyện không phải là một chuyện dễ dàng, như George
Lucas, Peter Jackson, Ridley Scott và J.K. Rowling đều có thể chứng
thực. Phim tiền truyện suýt đã trở thành mặt hàng gần nóng hổi như phim
phần tiếp theo gần đây, nhưng con đường để hợp thức hóa sự tồn tại của
bản thân chúng là rất khó khăn.
Cuộc chơi tiền truyện không phải là chuyện dễ dàng, như George
Lucas, Peter Jackson, Ridley Scott và J.K. Rowling đều có thể chứng thực
|
Từ phim tiền truyện trong một phim chuỗi thường được coi là một từ xấu,
một thứ vấp phải những tiếng rên rỉ đồng loạt, sự cảnh giác của khán giả
hoặc thiếu sự thừa nhận nói chung. Chúng ta thực sự có thể ngồi xem hết
một
Scorpion King nữa không? Một
American Pie Presents: Band Camp khác? Lịch sử điện ảnh luôn có những dấu chấm hết bởi phim tiền truyện,
The Golem: How He Came Into the World (1920),
The Seventh Victim
(1943), đặc biệt là những phim thuộc thể loại kinh dị – một mặt hàng
thường thành công mà chúng ta vẫn thấy những hậu quả ngày nay. Nhưng
phần lớn, các phim tiền truyện, không còn nghi ngờ gì chịu ảnh hưởng bởi
các tác phẩm văn học của các thế kỷ trước và kịch lịch sử của
Shakespeare, đã xuất hiện rất ít, đặc biệt là khi so sánh với các phần
tiếp theo mà về bản chất hứa hẹn nhiều hơn những điều chưa biết.
Trong khi các phần dựa trên lịch sử như
Butch and Sundance: The Early Days (1979) và
Zulu Dawn (1979)
có thể hiểu được, ngay cả khi chúng được đón nhận èo uột, có một ý
nghĩ, dựa trên những gì được đưa vào sản xuất, tiền truyện là cách kể
chuyện kém cỏi hơn. Tất nhiên, có những ngoại lệ, như
The Good, the Bad and the Ugly (1966),
Indiana Jones and the Temple of Doom (1984),
với tư cách là phần tiền truyện vẫn có thể được sử dụng làm phần phim
bung xung và khiến người xem mất cảnh giác. Nhưng thường xuyên hơn là
không, ngoài thể loại kinh dị và truyền hình, các phần tiền truyện đã
chật vật tìm kiếm sự ưu ái trừ khi chúng có mồi câu khách thông minh
hoặc cung cấp một cái gì đó cũ bên cạnh một cái gì đó mới, như những
phim hạng B thú vị
Escape from the Planet of the Apes (1971) và
Conquest of the Planet of the Apes (1972), hay phim thắng giải Phim hay nhất của Francis Ford Coppola
The Godfather Part II (1974).
Robert De Niro trong The Godfather Part II (1974)
|
Đánh giá về tiền truyện của Hollywood đã thay đổi với các bộ phim
Star Wars của George Lucas,
The Phantom Menace (1999),
Attack of the Clones (2002) và
Revenge of the Sith
(2005). Dù những bộ phim này chứng tỏ đã gây chia rẽ người hâm mộ và
các nhà phê bình ra sao, chúng đưa ra một tính hợp pháp mới cho các phần
tiền truyện, không chỉ là những câu chuyện mà còn là phương tiện kiếm
tiền. Theo sau các phần tiền truyện của
Star Wars, chúng ta đã thấy các tài sản truyền hình
Smallville,
Star Trek: Enterprise và phim
Red Dragon (2002),
Dumb and Dumberer: When Harry Met Lloyd (2003),
Dirty Dancing: Havana Nights (2004) và
Carlito’s Way: Rise to Power (2005), xuất hiện đều đặn.
Tuy hầu hết các dự án, ngoại trừ
Smallville,
đều đoản mệnh, chúng đã đặt nền móng cho các hãng phim tiền truyện hóa
các tài sản lớn hơn của họ. Các hiện tượng tiền truyện sau
Star Wars có thể mất nhiều thời gian hơn trong môi trường ngày nay, nhưng kết quả là bộ ba phim
The Hobbit,
Prometheus và
Alien: Covenant, và
Fantastic Beasts có thể được truy cứu từ các phần tiền truyện của
Star Wars. Ngay cả
Batman Begins
(2005) của Christopher Nolan ban đầu cũng được gắn nhãn là một tiền
truyện cho đến khi từ khởi động lại nảy sinh và hiểu biết của chúng ta
về tính tiếp diễn trong phim chuỗi đã thay đổi.
Games of Throne và nhiều tài sản truyền hình khác cũng vào cuộc chơi tiền truyện
|
Trong khi các phần tái khởi động chia sẻ các yếu tố tiền truyện như
Star Trek (2009),
X-Men: First Class (2011) và
Bumblebee (2018) và các phần tiền truyện bắt đầu như phần tiếp theo như
The Fast and Furious: Tokyo Drift
(2006) được đánh giá đủ tư cách từ góc độ tiếp thị hiện đại, hầu hết
các phần tiền truyện chuỗi phim lớn này đã không được yêu mến như các
tài sản nguyên bản.
The Hobbit: The Battle of Five Armies đã kiếm được gần 1 tỉ đôla, nhưng nó chẳng hề được thảo luận nhiều như bộ ba phim
Lord of the Rings trước đó của Jackson.
Alien: Covenant được coi là một thất vọng phòng vé với doanh thu 240,9 triệu đôla. Mặc dù
Covenant và
Prometheus (2012) là những mở rộng hấp dẫn của
Alien (1979) gốc của Scott, khán giả vẫn khao khát một phần tái khởi động/tiếp theo (khởi động tiếp theo) gần với
Aliens (1986).
Solo: A Star Wars Story (2018) trở thành thất vọng tài chính đầu tiên cho thương hiệu Star Wars với 392,9 triệu đôla toàn thế giới.
Fantastic Beasts: The Crimes of Grindlewald
(2018) không gây ấn tượng với 653,7 triệu đôla, một kết quả phòng vé
đáng quan ngại cho một loạt năm phần được đề xuất có thể sẽ có lợi nhuận
ngày một giảm.
Đã có thông báo Black Widow là phim tiền truyện
|
Và chỉ vài tuần trước, chúng ta đã có
Dark Phoenix. Nếu chúng
ta thậm chí muốn coi bộ phim đó là một phim tiền truyện… thì nó đã gãy
cánh và cháy rụi rồi. Chắc chắn kinh doanh tiền truyện có kiếm được
tiền, nhưng chi phí cao của những bộ phim kinh phí lớn này không phải
lúc nào cũng giảm thiểu được rủi ro. Trong khi các hãng phim chi tiền
vào thể loại kinh dị hiệu quả về chi phí đã phát triển mạnh với các phần
tiền truyện như
Final Destination 5 (2011),
Paranormal Activity 3 (2011),
Ouija: Origin of Evil (2016),
Annabelle: Creation (2017) và
The Nun (2018), và đã có thể dễ dàng phủi tay với những phim không tìm thấy khán giả,
The Thing (2011),
Leatherface (2017), tiền truyện mà không có mức độ sung sức và tin cậy gài sẵn vào lời hứa hẹn điều gì đó mới mẻ đã không đứng vững.
Để
một phần tiền truyện ăn khách, nó thường phải cung cấp thông tin mới
hoặc làm cho khán giả xem các phần tiếp theo theo những phương diện mới
tái tạo ngữ cảnh câu chuyện và nhân vật. Phải có một yếu tố lôi cuốn
khiến người xem tập trung vào một câu chuyện mà họ đã biết kết thúc. Thế
giới càng mở rộng, cơ hội một tài sản đạt được điều này càng lớn, nhưng
khi một thứ gì đó cỡ
Star Wars lại có thể thất bại với
Solo thì không có gì là đảm bảo cả. Thông báo về phần tiền truyện của
Hunger Games xuất hiện sau những thông báo về phim truyền hình tiền truyện của
Game of Thrones và
Black Widow sẽ là phim tiền truyện. Dựa theo xu thế phản ứng với
Fantastic Beasts, mùa cuối cùng của
Game of Thrones và
Avengers: Endgame, chỉ có phim cuối có vẻ là một màn cược thành công chắc ăn.
Thể loại kinh dị có vẻ rất thành công với tiền truyện
|
Phần tiền truyện của
Hunger Games có một thế mạnh mà
Fantastic Beasts
không có. Đó là nó sẽ có một cuốn tiểu thuyết làm tư liệu gốc và có lẽ
sẽ tập hợp được người hâm mộ vào thời điểm bộ phim phát hành. Nhưng đối
với những người đã chìm đắm vào cuốn tiểu thuyết, thì không có gì về thế
giới Panem mà dường như còn chưa được đề cập đầy đủ trong ba cuốn sách
của Collins và bốn phim
Hunger Games nữa.
Một phần tiền truyện xảy ra 64 năm trước
The Hunger Games không hẳn thiết lập những cuộc gặp gỡ với những gương mặt quen thuộc theo cách mà
Star Wars và
Fantastic Beasts làm, hoặc các phần tiền truyện
Game of Thrones và
Black Widow
được cho là sẽ làm. Vậy góc độ ngạc nhiên của phần tiền truyện của
Collins là gì? Các chính trị gia tham nhũng? Con người sẽ phản nhau?
Chiến tranh diễn ra theo chu kỳ nhưng luôn có hy vọng? Đây là tất cả
những điều đã được khai thác và thiếu một thắt nút quyết liệt trong cốt
truyện, dường như khó mà lôi kéo được khán giả đi xem một chuỗi phim đã
yên ngủ năm năm, và thậm chí càng khó biến nó thành hiện tượng văn hóa
đại chúng hơn.
Đối với những người đã chìm đắm vào bộ tiểu thuyết, thì không có gì
về thế giới Panem mà dường như còn chưa được đề cập đầy đủ trong ba cuốn
sách của Collins và bốn phim Hunger Games nữa
|
Lionsgate chắc chắn cược tiền là khi thời điểm đến khán giả sẽ cảm thấy
khác biệt, nhưng bây giờ, nhìn vào lịch sử của các phần tiền truyện,
chà... may mắn không mỉm cười với họ đâu.
Dịch: © Phương Hà @Quaivatdienanh.com
Nguồn: The Hollywood Reporter