Câu hỏi này đã có một liên hệ mới gần đây, khi các trọng tài về khẩu vị
điện ảnh và phân loại đã vạch ra những lằn ranh kiên quyết trên cát.
Trong tháng trước, giám đốc Liên hoan phim Cannes Thierry Frémaux thông
báo phim do Netflix và các dịch vụ trực tuyến khác sản xuất sẽ không còn
được mời tham gia tranh giải tại liên hoan phim danh giá này trừ khi họ
cam kết có phát hành rạp ở Pháp với khung chiếu một tháng trước khi có
mặt trên các hạ tầng khác.
Từ trái qua: Tom Hanks, đạo diễn Steven Spielberg, Meryl Streep, và Janusz Kaminski trên trường quay The Post
– bộ phim đúng kiểu phim cổ điển, nghiêm túc, loại phim không ngừng bị
các phim giải trí kỹ xảo đe dọa lấn át trên thị trường. Nó còn thể hiện
cách kể chuyện đang ngày càng chuyển dần sang truyền hình truyền thống
và các trang như Netflix và Amazon
|
Vài ngày sau sự việc đó, Steven Spielberg nói với
ITV News ông
không nghĩ phim của Netflix đủ điều kiện cho Oscars. “Một khi bạn cam
kết với định dạng truyền hình, bạn là một phim truyền hình,” Spielberg
nói, nói thêm “nếu đó là một phim hay, [bạn] chắc chắn xứng đáng nhận
Emmy. Nhưng không phải Oscar.”
Thực tế, Spielberg tuyên bố vậy khi đang trong chiến dịch quảng bá cho
Ready Player One,
chuyển thể điện ảnh cuốn tiểu thuyết của Ernest Cline đặt ra những câu
hỏi cho riêng nó về việc ta sẽ nói gì khi bàn về điện ảnh. Cho một câu
chuyện đặt ở thời tương lai phần lớn diễn ra trong thế giới thực tế ảo,
Spielberg đưa vào những hình đại diện hoạt hìnhg, góc nhìn người chơi và
logic không gian chiều ngang để tạo ra một trò chơi điện tử trên màn
ảnh rộng, ném người xem vào một chuyến đi ít mang cảm giác điện ảnh mà
là một chuỗi ngẫu nhiên các trò chơi trong công viên giải trí hoài cổ
nhiều hơn.
Cảnh phim Ready Player One
|
Đầy rẫy những ám chỉ đa cảm tới các phim từ
King Kong và
The Shining tới
Star Wars và
Jurassic Park của chính Spielberg,
Ready Player One
thể hiện điểm không tránh khỏi khi trò chơi điện tử cuối cùng đã tiếp
thu các giá trị sản xuất của điện ảnh và điện ảnh đã nhả lại một ngôn
ngữ hình ảnh tìm cách tái tạo trải nghiệm chủ quan liền mạch của trò
chơi điện tử và thực tế ảo.
Nhưng
Ready Player One có là phim nhiều hơn phim chính kịch Thế chiến II kinh điển
Mudbound của Dee Rees, phát hành ở một số ít rạp trong khi có sẵn để xem trực tuyến trên Netflix, không? Hay
Annihilation, phim ly kỳ khoa học-viễn tưởng tham vọng của Alex Garland ra rạp ở Mỹ nhưng cũng có thể xem trực tuyến ở các nước khác?
Là
một đạo diễn có lẽ là đại diện tốt nhất cho nghệ thuật làm phim của Mỹ ở
thế kỷ 20 ở đỉnh cao kể chuyện và đại chúng của nó, Spielberg có thể sẽ
công nhận cả
Mudbound và
Annihilation là phim – tức có lẽ ông sẽ gọi chúng là phim điện ảnh. Đó là một phân biệt mà vị đạo diễn đưa ra ở buổi công chiếu
Ready Player One
tại Liên hoan phim South by Southwest hồi tháng 3, khi ông đón chào đám
đông hào hứng bằng cách trấn an họ, “Chúng tôi không làm phim điện ảnh
đâu – đây là, tôi hứa, một phim thôi.”
Lời châm chọc đó ngầm thừa nhận một sự phân chia – cả về nghệ thuật và
kinh tế – trong ngành kinh doanh phim mà chính Spielberg góp phần tạo
ra, khi những bom tấn như
Jaws, các phim
Indiana Jones và
Jurassic Park dẫn dắt Hollywood tuân theo khuôn mẫu kinh doanh gần như phụ thuộc hoàn toàn vào các phim bom tấn “sự kiện” nặng kỹ xảo.
Dùng từ “phim điện ảnh”, có lẽ Spielberg có ý nói phim như
The Post,
phim chính kịch báo chí có Meryl Streep và Tom Hanks đóng chính mà ông
gấp rút quay năm ngoái. Đúng kiểu phim cổ điển, nghiêm túc, loại phim
không ngừng bị các phim giải trí kỹ xảo đe dọa lấn át trên thị trường,
The Post
thể hiện một mô hình kinh doanh thay thế đã nổi lên, khi chiến dịch
Oscar và các sự kiện mùa giải thưởng khác cung cấp nhận thức về phim mà
nếu không có thì đã bị mất hút giữa bão táp cháy nổ siêu anh hùng.
Là một phim thông minh, kịch bản tốt và diễn xuất hay dành cho khán giả trưởng thành,
The Post
cũng thể hiện cách kể chuyện đang ngày càng chuyển dần sang truyền hình
truyền thống và các trang như Netflix và Amazon, nơi những nhà làm phim
thế hệ của Spielberg đang kiếm được tiền, tự do sáng tạo và khung giờ
dễ dãi ngày càng hiếm dần với các hãng phim truyền thống. Ngay cả một
giám khảo sáng suốt như Frémaux cũng thấy phù hợp để cho hai phim truyền
hình cáp tham gia ở Cannes năm ngoái:
Top of the Lake: China Girl của Jane Campion và
Twin Peaks của David Lynch.
Từ trái qua: Steven Soderbergh dùng iPhone quay Claire Foy và Polly McKie trong phim Unsane
|
Ông cũng lên chương trình
Carne y Arena, chương trình thực tế
ảo cảm động sâu sắc của Alejanro G. Inarritu về di dân đang có thể được
xem ở Washington. Sự thành thật trong việc thể hiện phong cách cá nhân
của họ, cũng như việc chấp nhận những khái niệm đang tiến hóa nhanh
chóng của ngôn ngữ hình ảnh, là điều đem lại người mua cho những dự án
này ở Cannes. Cũng sự mềm dẻo đó khiến Steven Soderbergh, người đã từng
rất hoảng sợ với tình trạng của điện ảnh đến nỗi rút lui vài năm trước,
quay lại, gần đây nhất với
Unsane, một phim anh quay bằng iPhone và giờ đang được chiếu ngoài rạp.
Các
ngôi sao như Will Smith và Adam Sandler đang bỏ qua hẳn bước này, đi
thẳng tới dịch vụ trực tuyến với các phim mới nhất của họ. Khán giả đang
kén cá chọn canh hơn bao giờ hết về phim gì kéo họ tới rạp phim, dành
những đồng tiền phòng vé cho phim kinh dị, hài và những chuyến tàu lượn
siêu anh hùng, vui vẻ xem những thứ còn lại trên những màn hình tại gia
khổng lồ hay bé vừa lòng bàn tay.
Adam Sandler đóng phim The Do-Over phát hành thẳng trên dịch vụ trực tuyến Netflix
|
Trong khi đó, khán giả biết đâu là phim khi xem: Một sự kiện duy mỹ độc
nhất vô nhị, biệt lập bao gồm âm thanh và hình ảnh trên màn ảnh – dù sự kiện đó
kể một câu chuyện dễ nhận ra, gợi lên một cảm xúc trừu tượng, nhấn chìm
chúng ta trong một môi trường quen thuộc hay xa lạ hoặc đơn giản cung
cấp một cảnh tượng mang tính giải thoát trong vài giờ.
Dù những
người gác đền như Frémaux hay Spielberg – hay các nhà sử học, phê bình
và Viện Hàn lâm Điện ảnh – đang tạo ra các quy tắc mới hay phân biệt
giữa “phim” và “điện ảnh”, động lực vẫn như cũ: để duy trì kiểm soát đối
với loại hình truyền thông có định nghĩa và nguyên tắc đã không bị chất
vấn trong phần lớn thế kỷ qua và giờ đang được mở ra để tranh luận.
Phương
tiện sản xuất điện ảnh được dân chủ hóa với sự ra đời của máy quay kỹ
thuật số; các hạ tầng trực tuyến và mạng xã hội giờ có thể làm hình thức
phân phối và trình chiếu tương đương đắt đỏ đến mức không chi nổi (ít
nhất nếu tên bạn không phải là Spielberg).
Đạo diễn David Lynch (thứ tư từ phải qua) và dàn diễn viên Twin Peaks tại sự kiện chiếu ra mắt bộ phim này ở Cannes 2017
|
Là hứa hẹn hay đe dọa, tùy việc bạn đứng bên nào của cánh cửa: Vẽ lằn
ranh trên cát có thể vô ích khi nó liên tục dịch chuyển dưới chân bạn.
Dịch: © Phương Hà @Quaivatdienanh.com
Nguồn: The Business Times