Chấp nhận còn không thì thôi, đây là Elton John thực sự, hay đạo diễn Dexter Fletcher sẽ khiến chúng ta tin như vậy
|
Một John trông hoang dại ngồi phịch xuống ghế và đọc liến láu danh sách
dài thậm thượt những hỏng hóc của mình: một kẻ nghiện rượu trác táng và
quá thích cả cần sa lẫn cocaine, hứng tình bất kể và với nhiễm sắc thể Y
(tức là với đàn ông - ND), vật lộn với chứng cuồng ăn, một số vấn đề
quản lý giận dữ nơi này nơi khác, v.v... Mào đầu bằng cảnh này
như một tuyên bố ý định có chủ đích, rằng đây sẽ là bộ phim trần trụi về
cuộc đời danh nhân mà tất cả các hãng phim Hollywood có xu hướng né
tránh. Chấp nhận còn không thì thôi, đây là Elton John thực sự, hay đạo diễn Dexter Fletcher sẽ khiến chúng ta tin như vậy.
Theo sau
khúc dạo đầu táo bạo, bộ phim không có ý định theo suốt tuyên bố về sự
không hoàn hảo đó, ít nhất là không có bất kỳ chân thật nào. Kịch bản
thừa nhận ngoài miệng những tật xấu và thất bại này, cho phép cắt cảnh
đầy thủ pháp thậm chí không tiếp cận cơn lốc rối loạn chức năng và nản
chí mà công chúng đều biết John bị cuốn vào vòng xoắn ốc đó. Những cơn
tam bành của anh, ôn hòa như trên phim, thường xuất phát từ một số khiêu
khích khiến chúng trở nên đâu đến nỗi vô lý.
Cảnh trong phim Rocketman, phát hành ở Việt Nam từ ngày 14/6 với tựa Người hỏa tiễn
|
Có thể nói Fletcher chỉ là một nghệ sĩ điện ảnh yếu, và Chúa biết công việc hoàn tất
Bohemian Rhapsody
trước đó của anh ủng hộ lý thuyết này. Nhưng bức chân dung Freddie
Mercury trước đó cũng gợi ra một hệ quả tất yếu nào đấy – rằng để cho
chủ thể phát triển phim cuộc đời danh nhân của họ chỉ có thể dẫn đến mất
chất và thỏa hiệp sáng tạo.
Đây là chuyện tái đi tái lại phổ
biến đến đáng tiếc: để cho một nhân vật nổi tiếng chi phối bộ phim về
họ thông qua sản xuất. Điều này nói chung hợp lý hóa và tăng tốc quá
trình phát triển chán ngắt, với một cái tên trên bạt quảng cáo thu hút
các nhà bỏ vốn và dập tắt những tranh cãi tiềm tàng về tác quyền tư liệu
cuộc sống. Trong trường hợp như của
Rocketman, bắt buộc phải có sự hợp tác
của Elton thật, bằng không bộ phim làm sao có quyền truy
cập vào danh mục các ca khúc pop-rock thành công đình đám của ông. Nhưng
cho phép một người mức độ thẩm quyền đối với miêu tả về họ trên phim
đặt đạo diễn lên con dốc trơn trượt kết thúc bằng việc làm hài lòng con
người tài năng đó thay vì thách thức khán giả.
Bohemian Rhapsody biên niên sử của nhóm nhạc Queen
|
Vào thời điểm phát hành
Bohemian Rhapsody, những kẻ gièm pha đã
quy các thiếu sót trong biên niên sử của nhóm nhạc Queen – từ
biên tập giậm giật đến tính cách không phù hợp của Freddie là quả bom tự
hoại nổ chậm trái ngược với các thành viên đàng hoàng có trách nhiệm khác
trong ban nhạc – cho sự tham gia của “các nhà tư vấn” Brian May và Roger
Taylor. Đa số các gương mặt trong lịch sử văn hóa đại chúng đã coi một
bộ phim là cơ hội để định hình và bảo đảm di sản của họ: nhặt ra và sau đó làm ngược lại cảm nhận của công
chúng về nhân vật nổi tiếng đó.
Ngay cả trong các ví dụ liên quan đến nhân vật kém nổi tiếng, sự tham gia của họ tỏ ra là lợi bất cập hại. Những bộ phim như
Fighting with My Family gần đây (cuộc đời và thời đại của đô vật người Anh nổi tiếng Paige) hay
Walk Ride Rodeo
(miêu tả chân thực hành trình lên yên ngựa trở lại của tay đua ngựa cao bồi bị
liệt hai chân Amberley Snyder) không thể làm được mà không có sự đồng ý
từ điều khoản cho phép sử dụng hình ảnh và câu chuyện của họ. Tuy nhiên,
đây cũng là cách để bẻ hết nanh của bộ phim, chỉ lấy nét phức tạp của
nhân vật chính giảm xuống thành đơn giản và vô thưởng vô phạt. Trong cả
hai phim đề cập ở trên, nhân vật chính thể hiện một chút tính cách
gai góc trước khi thuần hóa những cơn bốc đồng đó thành động
lực có kỷ luật, truyền cảm hứng mà phiên bản ngoài đời thực của họ rất
muốn trở thành.
Spencer Locke trong phim Walk Ride Rodeo
|
Hiện tượng này có thể đã đạt đến đỉnh điểm với
On the Basis of Sex
gần đây, một chân dung Ruth Bader Ginsburg có dấu phê chuẩn của
RBG lừng danh. Đích thân Ginsburg can dự vào bộ phim – chúng ta biết
điều này bởi vì nó kết thúc với cảnh diễn viên Felicity Jones bước lên các
bậc thềm tòa án tối cao như Rocky Balboa cho đến khi cô biến thành vị
thẩm phán mà tất cả chúng ta đều nhận ra – và không gì trần trụi hơn
là một tiểu sử tự sùng bái bản thân. Kịch bản không quan tâm đến việc
cho chúng ta thấy bất kỳ khía cạnh nào của người phụ nữ này ngoài con
người công chúng của bà. Bà thông minh, bà có động lực thôi thúc, bà
không nhận bất kỳ chuyện nhắng nhít nào từ các đồng nghiệp nam và bà
theo đuổi việc thay đổi nước Mỹ – khớp y chang sách lịch sử. Những mẩu
tiết lộ nhất liên quan đến đời sống tình dục khá lành mạnh giữa Ginsburg
và người chồng ủng hộ không mệt mỏi hài hước của bà, Martin (Armie
Hammer). Ngay cả khi đó, bà vẫn đắm trong một ánh sáng cao cả. Tội lỗi
duy nhất của Ginsburg ư? Đấu tranh cho quyền của đồng bào phụ nữ của
mình quá kịch liệt.
Felicity Jones vào vai thẩm phán RBG trong phim On the Basis of Sex
|
Tất nhiên phương pháp lôi nhân vật vào cuộc làm cho giải trí nhạt nhẽo, ủy mị, dễ
dãi, nhưng hào nhoáng hơn, nó hủy hoại mục đích của phim đời thật danh
nhân. Hãy xem
The Social Network, được chuyển thể từ một cuốn
sách phi hư cấu đã lội qua tệ quan liêu luật pháp để viết về người sáng
lập Facebook Mark Zuckerberg mà không được anh cho phép. Bộ phim đã
phải đối mặt với nhiều tranh cãi tương tự về tính chính xác và công bằng và
sự không khoan nhượng đối với những tên tuổi lớn là điều đã khiến câu
chuyện này đáng được kể. Trong khi đó, biên kịch của bộ phim, Aaron
Sorkin, tùy tiện với các sự kiện và nhận lãnh chỉ trích vì chuyện đó, ông
cũng đã cho chúng ta một trong những mẫu phim cuộc đời danh nhân xuất
sắc nhất thập kỷ. Bộ phim kết thúc gần gũi với
Citizen Kane hơn là cuốn sách ảnh dễ chịu như
On the Basis of Sex
đưa ra, với những hiểu biết của chúng ta về một tượng đài bị làm hỏng
thay vì được khẳng định. Những nỗ lực được hình thành theo triết lý này
khẳng định sự thật rằng việc mổ xẻ bất cứ ai sẽ phơi bày những điều trái
ngược có thật, cái xấu và sự yếu đuối.
Chính những thứ xấu xa, không tâng bốc khiến
chúng ta là con người lại là những yếu tố mà Hollywood cố gắng tẩy sạch hết mức
có thể.
Jesse Eisenberg vào vai Mark Zuckerberg trong phim The Social Network
|
Người nổi tiếng có thể ủy thác việc xây dựng hình tượng đẹp cho họ nếu
họ muốn thế. Họ chỉ nên biết rằng điều đó làm cho họ trông ra sao: mạ
vàng, phẫu thuật thẩm mỹ, vô hồn.
Dịch: © Hải Đăng @Quaivatdienanh.com
Nguồn: The Guardian