Cảnh báo: Bình luận phim là hạng mục khó đọc nhất trên Quái vật Điện ảnh, thường dễ gây hiểu lầm là dịch Google, được chọn dịch từ những nguồn bình luận phim đặc biệt cảm tính, đầy tính áp đặt với cách viết chẳng mấy dễ chịu và không bàn đến khía cạnh kỹ thuật của bộ phim. Nếu bạn thích đọc kiểu bình phim mướt mát gần giống với bài PR, hoặc nếu bạn tìm kiếm kiểu bình phim "khoe chữ" phân tích góc máy, cảnh quay, âm thanh, ánh sáng, kỹ xảo, cao trào... thì có thể dừng đọc và tìm đến các trang web khác.
|
Tuy nhiên, bộ đôi đạo diễn Lương Lạc Dân và Lục Kiếm Thanh vẫn làm được
một việc đáng ngưỡng mộ vừa đi trên dây để phục vụ thị trường Đại lục
trong khi vẫn tạo ra một lời bênh vực hùng hồn cho những chuẩn so sánh
của vùng đất thuộc địa cũ của Anh này, điển hình như cai trị bằng luật
pháp và chính phủ minh bạch.
Lý Văn Bân (Lương Gia Huy, trái) và Lưu Kiệt Huy (Quách Phú Thành) trong phim
|
Cold War là phim điện ảnh nội địa có doanh thu cao nhất Hồng
Kông năm 2012; dàn diễn viên toàn sao của phần tiếp theo giúp đảm bảo
bán quyền phát hành cho chín thị trường ở châu Á, nhưng có lẽ phim hướng
tới làm ăn tầm tầm ở Trung Quốc.
Bộ phim đầu tay của Lục-Lương
cải tiến công thức phim tội phạm ly kỳ bằng cách nêu bật mâu thuẫn cố
hữu giữa hoạt động và điều hành bên trong hệ thống cảnh sát Hồng Kông.
Phó Thanh tra Lý Văn Bân (Lương Gia Huy) là kiểu người hành động giống
nhân vật Dirty Harry được cấp dưới yêu mến; đối thủ của anh Lưu Kệt Huy
(Quách Phú Thành) là một nhân vật quan liêu bảo thủ không được nhiều
người ưa vì thích hình thức và cắt giảm kinh phí. Phần tiếp theo, thay
vì đào sâu thêm vào lai lịch và động cơ của họ, lại đơn thuần chỉ phát
tín hiệu về sự bất hòa mãnh liệt thông qua cau mày và lườm nguýt giận
dữ.
Cold War kết thúc với việc Lý Văn Bân giao nộp người
con trai nổi loạn Lý Gia Tuấn (Bành Vu Yến) vì dàn dựng một vụ mất tích
xe cảnh sát có vũ trang. Như phần đầu,
Cold War 2 rõ ràng ca
ngợi Hồng Kông là “thành phố an toàn nhất châu Á,” tuy nhiên các sự việc
diễn ra lại nói lên rằng nó chẳng an toàn chút nào, bắt đầu với vụ bắt
cóc đi tới sai lầm tai hại trong ga tàu điện ngầm đông đúc, với tân
Thanh tra Lưu Kiệt Huy bị còng tay nhục nhã vào một quả bom. Đó là một
kế hoạch tinh vi để đưa Lý Gia Tuấn ra khỏi tù và Lưu Kiệt Huy bị ủy ban
điều tra do Hội đồng Tư pháp (Legco) chỉ định gọi ra thẩm vấn.
Bành Vu Yến trong vai Lý Gia Tuấn
|
Một thành viên trong ủy ban này là Giản Ức Vĩ (Châu Nhuận Phát), thẩm
phán tòa tối cao đã về hưu. Ông có vẻ bị phe phái của một kẻ quan liêu
với tham vọng trở thành người đứng đầu Đặc khu hành chính Hồng Kông dụ
dỗ. Trong khi đó, Lý Văn Bân đối phó với thế lực thống trị đã luôn kích
thích hành vi liều lĩnh của Lý Gia Tuấn. Lưu Kiệt Huy cũng có được đồng
minh: cảnh sát rắc rối Lương Tử Vi, người đứng đầu bộ phận truyền thông
(Dương Thái Ni thủ vai, không có gì nhiều để làm ngoài việc trông căng
thẳng hơn phần đầu) và Trương Quốc Tiêu (Aarif Lee Rahman), thanh tra
ICAC giúp anh thực hiện chiến dịch theo dõi trái phép.
Sau khi
mang tới những chi tiết sắc sảo về nội tình lực lượng cảnh sát Hồng Kông
trong phần đầu, Lương Lạc Dân và Lục Kiếm Thanh cố gắng đẩy yêu cầu cao
hơn bằng việc khám phá sự thông đồng giữa cảnh sát và giới tư pháp. Tuy
nhiên, thông tin mà họ quẳng ra còn nặng nề hơn thế, dồn dập chức danh
được giới thiệu cùng nhau trong một phi đội nhân vật liến thoắng về
chính trị và thủ tục, biến một tiếng đầu của bộ phim thành bản
“live-action” của sách trắng chính phủ. Việc này không hề làm bật lên
căng thẳng trong xung đột mới nhen nhóm lại giữa Lý Văn Bân và Lưu Kiệt
Huy, mối ác cảm của nhân vật này trong phần trước đã được phát triển một
cách kích thích hơn.
Vai Giản Ức Vĩ của Châu Nhuận Phát trong phim
|
Bộ phim cũng thực sự cho thấy sự tháo vát trong việc phê bình gay gắt
thủ đoạn của giới quyền thế, những kẻ phân bố quyền lực và định ra người
kế vị mình giống như cách hội tam hoàng thực hiện. Nhưng kịch bản lại
thiếu đi cái nhìn chua chát bên trong hay nhiệt huyết đấu tranh cho sự
công bằng của những bộ phim ly kỳ chính trị tương tự từ Hàn Quốc, như
Inside Men hay
The Attorney.
Vai diễn Giản Ức Vĩ là cái cớ để để mượn sức mạnh ngôi sao của Châu
Nhuận Phát; tình thế nước đôi của nhân vật này đáng tức giận hơn là thú
vị.
Hấp dẫn hơn đó là cách câu chuyện bày ra một cách chân thật
mạng lưới phức tạp của lòng trung thành bên trong những tổ chức này, như
khi Lý Văn Bân dùng thuộc cấp cũ Mạch Khải Văn để chơi lại Lương Tử Vi,
đang học việc từ Mạch Khải Văn, nhưng đến lượt Lý Văn Bân lại chịu ơn
sếp cũ, cựu Thanh tra Thái Nguyên Kỳ. Điều chi phối những mối quan hệ
này là những giá trị truyền thống kính trọng tiền bối, cũng như quá khứ
một thời từng cùng sống chết và hỗ trợ nhau, một khía cạnh nhân văn chứ
không chỉ có những chuyện bóc mẽ lẫn nhau.
Tội lỗi của Lý Văn Bân
đối với những anh em cấp dưới sẵn sàng vì ông trong quá khứ đã chiến
thắng những nguyên tắc của ông. Và nỗi lo cho sự an toàn của Lý Gia Tuấn
trở nên lớn hơn ham muốn quyền lực của bản thân ông, đem đến một góc
nhìn cảm thông cho nhân vật này. Lương Gia Huy, diễn viên thắng giải Nam
diễn viên xuất sắc tại Giải thưởng Điện ảnh Hồng Kông với vai Lý Văn
Bân trong phần đầu, một lần nữa lại là cường nhân của những suy nghĩ
phức tạp và cảm xúc dữ dội, được minh họa bằng một chiến dịch tàn bạo mà
anh buộc phải dẫn đầu để truy lùng chính người của mình, trường đoạn
duy nhất đạt được cảm động thực sự.
Dương Hựu Ninh nổi bật trong vai cựu cảnh sát kiểu nam tính ủ ê, với vẻ
khắc kỷ lầm lì phản ánh chủ đề của phim về việc thế hệ trẻ lý tưởng
nhưng thiếu suy nghĩ dễ dàng bị những ông già bảo thủ tham quyền lực
thao túng.
Kỹ thuật thực hiện bởi êkíp xuất sắc của Hồng Kông từ
phần đầu chủ yếu vẫn ở đây, nhưng thiếu đi sự tinh tế phong cách. Phần
quay phim của Jason Kwan làm lóa mắt phần đầu tiên với những cần trục
bay qua lại và những cảnh quay trên cao phong cảnh xanh lục không tự
nhiên và những tòa nhà chọc trời của thành phố - không vì lý do gì cả.
Các cảnh hành động hiếm hơn phần trước, nhưng màn chạy xe của Tiền Gia
Lạc quả là ngoạn mục, đặc biệt đoạn đâm nhau liên tục đến đứng tim trong
đường hầm.
Dịch: © Ngô Bình @Quaivatdienanh.com
Nguồn: Variety