Các phim hoạt hình của Studio Ghibli nổi tiếng với thế giới ma thuật:
phù thủy, pháp sư và linh hồn (ôi chao), chưa kể các phép biến hình và
hàng tá mã ký hiệu thần bí.
Nhưng giống truyện cổ Grimms, phép thuật trong phim
Ghibli không phải lúc nào cũng như ta tưởng. Các biên kịch và đạo diễn
của Ghibli ngạc nhiên trước phép thuật, nhưng không hoàn toàn bị mê hoặc. Trong hầu hết các trường hợp, họ thể hiện phép thuật như một hệ thống
thương mại: bạn có thể sử dụng nó, nhưng chắc chắn sẽ có một
cái giá.
Một trong những phim nổi tiếng nhất của Ghibli (và thành công nhất về mặt phê bình và thương mại),
Spirited Away,
liên quan đến sự phức tạp và cái giá của phép thuật. Khi cô bé Chihiro
và cha mẹ tình cờ đi ngang qua một công viên giải trí dường như bị bỏ
hoang, cha mẹ cô đã ăn thức ăn dường như bị bỏ lại. Chihiro nhanh chóng
biết rằng họ đang ở trong một vùng đất của những linh hồn, và cha mẹ cô
đã tự ăn chính mình mà không nhận ra cái giá phải trả. Thay vì tiền tệ
thông thường, họ đánh mất hình dạng con người và biến thành lợn. Mắc kẹt
trong thế giới linh hồn, Chihiro cố gắng tìm cách cứu cha mẹ. Đầu tiên,
cô bé phải tìm việc làm, nhưng cô cũng phải đối mặt với cái giá phải
trả — cô phải hy sinh tên và danh tính con người của mình, thứ có thể
nhanh chóng bị lãng quên trong cõi linh hồn.
Khi Chihiro làm việc
trong nhà tắm linh hồn, cô gặp phải nhiều hình thức thương mại. Khi cô
bé làm sạch một linh hồn đặc biệt ghê tởm, cô bé được trả bằng một chiếc
bánh ma thuật mà cô muốn dùng để cứu cha mẹ mình. (Trớ trêu thay, cha
mẹ cô bé tự nguyền rủa bản thân bằng thức ăn, và thứ tiền tệ mà cô bé
kiếm được để chuộc họ cũng là thức ăn.) Đặc tính chữa bệnh của chiếc
bánh này là gây nôn — có vẻ như vì họ đã ăn thức ăn không phải của họ,
họ phải nôn ra để cứu lấy mình. Chihiro cuối cùng đã dùng chiếc bánh lên
hai sinh vật bị nguyền rủa khác, những người tương tự cũng nôn ra những
thứ mà họ đã ăn một cách không đúng đắn — một cái giá kỳ quái, khó chịu
phải trả cho sự an toàn của chính họ.
Chihiro làm việc trong nhà tắm linh hồn
|
Khán giả nhanh chóng hiểu rằng cơ chế chính của thế giới linh hồn cũng
là thương mại, mặc dù nó không kết nối với bất kỳ nền kinh tế nào của
con người. Linh hồn làm việc và trả tiền cho các dịch vụ. Trộm cắp là
một hành vi phạm tội nghiêm trọng làm tổn hại cơ thể của kẻ trộm. Nhiều
xung đột lớn trong
Spirited Away đều liên quan đến những hành
động tham lam và thái quá. Đó là một xã hội tư bản mang tính trừng phạt
nghiêm khắc, nơi ham muốn quá nhiều, quá lớn, sẽ đưa đến nhiều hình phạt
ma thuật khác nhau.
Trong
Howl’s Moving Castle, phù
thủy Howl đã xác định cuộc sống của mình bằng một hợp đồng ma thuật
trước khi anh gặp nữ chính, Sophie. Con quỷ lửa Calcifer sở hữu trái tim
của Howl, thứ giữ cho Calcifer sống sót và cho phép Howl tiếp cận sức
mạnh của nó. Nhưng lợi thế với phép thuật của Howl đã khiến anh mất tự
do và nhân tính của mình. Anh không chỉ bị ràng buộc với Calcifer — với
tư cách là một pháp sư, anh còn được hy vọng sẽ phục vụ như một người
lính trong cuộc chiến tranh phi nghĩa của đất nước mình. Quyền lực của
anh đã khiến anh mất tự do. Khi Howl can thiệp vào cuộc chiến thay vì
tham gia, về nguyên tắc, anh đã hy sinh thêm nhiều nhân tính của mình,
thậm chí mất đi hình dạng con người. Cuối cùng, phép thuật của anh không
làm cho mọi chuyện ổn thỏa — chính tình yêu và sự kiên trì của Sophie
mới cứu được anh.
Mặc dù
Princess Mononoke thiếu các pháp sư và phù thủy như trong
Howl’s Moving Castle,
nhưng phim cũng trải nghiệm tương tự sự gặp gỡ của ma thuật và chiến
tranh, mặc dù theo một cách sinh động và cấp bách hơn nhiều. Câu chuyện
mở ra với việc nhân vật chính, Ashitaka, giết một con quỷ và có được sức
mạnh siêu nhiên ở một cánh tay, thứ giúp anh xuyên suốt bộ phim. Nhưng
cái giá phải trả dường như là mạng sống của anh. Con quỷ đã ban cho anh
một căn bệnh sẽ lan rộng và cuối cùng giết chết anh.
Khi tìm cách
chữa trị, anh bắt gặp các nhân vật đang đua nhau săn lùng một linh hồn
rừng có cái đầu được cho là sẽ ban phát sự bất tử. Tuy nhiên, khi linh
hồn bị chặt đầu, kết quả thật tàn khốc. Toàn bộ khu vực trở thành vật
phẩm để đổi lấy đầu của linh hồn này, con người và động vật đều bị tiêu
diệt. Nhưng ở đây, tính thương mại của ma thuật dường như dựa vào một
nền kinh tế của tự nhiên hơn là một nền kinh tế của những sự mặc cả, lợi
thế, hay vàng bạc. Thần rừng mang đến cái chết và sự sống, với những
loài thực vật chết hoặc nở hoa xung quanh nó.
Linh hồn của rừng là hiện thân cho tính hai mặt của tự nhiên, xuất hiện
như một sinh vật giống hươu vào ban ngày và một kẻ lang thang khổng lồ,
đáng sợ sau khi mặt trời lặn. Phép thuật trong
Princess Mononoke
không được coi là lừa dối hay trừng phạt, nó đại diện cho nguyên tắc
cân bằng. Trong tự nhiên, có sự trao đổi: một con vật này chết đi để
nuôi con vật khác. Một cây thối rữa để giúp sinh ra một cây mới. Sự hủy
diệt và sự sáng tạo kết hợp nhau. Khi con người làm đảo lộn sự cân bằng
đó bằng cách lấy đi một thứ gì từ khu rừng, không muốn phải trả gì, tất
nhiên kết quả là một sự tàn phá lớn hơn.
Nhưng có thể câu chuyện kỳ quái, huyền ảo
Pom Poko
của Isao Takahata mới là thứ kể một cách nghiêm túc và trang trọng nhất
cái giá của phép thuật. Trong bộ phim năm 1994 này của Ghibli, một nhóm
chồn bị đe dọa bởi con người đang phát triển địa ốc trên quê hương của
chúng. Chúng cố gắng thực hiện đủ thứ âm mưu để ngăn chặn con người, sử
dụng sức mạnh của mình để biến đổi thành bất kỳ sinh vật hoặc vật thể
nào. Mặc dù âm mưu của chúng mang lại một số kết quả nhỏ, nhưng cuối
cùng tất cả đều bị cản trở.
Vì vậy, trong cơn tuyệt vọng, chúng lên kế hoạch cho một ảo ảnh lớn có
thể lấy hết năng lượng và khả năng kết hợp của chúng: một cuộc diễu hành
khổng lồ của những bóng ma thay hình đổi dạng đi qua thị trấn và ám ảnh
cư dân. Tuy nhiên, việc biến đổi này là một gánh nặng và một trong
những trưởng lão khôn ngoan của thị tộc đã chết vì nỗ lực của mình. Phép
thuật biến hình được miêu tả như một vũ khí và kỹ năng sinh tồn quan
trọng, một bí mật của loài. Nhưng cái giá của phép thuật này rất đắt.
Trong quá khứ, một trong những trưởng lão chồn đã giải thích với những
con khác, loài của chúng biến hình lộ liễu hơn. Khi con người phát hiện
ra, họ trở nên ghen tị và săn chồn như một hình phạt.
Thậm chí đó
không phải là bi kịch lớn nhất mà phim hoạt hình có vẻ dễ thương, ngây
thơ này phải đưa ra cho các nhân vật chính của mình. Cuối cùng, khi để
thua con người, cái giá cuối cùng mà loài chồn phải trả cho khả năng
thay đổi hình dạng của chúng là quyết định giữa hai cách sống bất lợi
như nhau. Chúng có thể chọn cách sống ngắn ngủi, nguy hiểm như động vật,
tránh xe, bẫy và tìm kiếm thức ăn thừa. Hoặc chọn biến thành con người,
giống như những người bạn có phép thuật của mình, loài cáo, và hòa nhập
vào xã hội.
Cái giá cuối cùng mà loài chồn phải trả cho khả năng thay đổi hình
dạng của chúng là quyết định giữa hai cách sống bất lợi như nhau
|
Nhưng lựa chọn thứ hai đem đến sự mệt mỏi và không thỏa mãn cho loài
chồn. Takahata đi theo một con, trong hình dạng con người, vắt vẻo trên
chuyến tàu và mệt mỏi sau một ngày dài làm việc trên bàn giấy của mình.
Nhưng cách duy nhất để sống cuộc đời con người đẩy đủ là rơi vào cạm bẫy
của chủ nghĩa tư bản; trong một điểm đặc biệt đáng buồn, phim cho chúng
ta biết rằng một số chồn biến thành con người dấn thân vào lĩnh vực bất
động sản, bán đất giống như ngôi nhà mà họ đã mất, vì nó sinh lợi.
Phép
thuật trong các phim của Ghibli đi kèm với vô số ngạc nhiên và thắc
mắc, nhưng nó không thực sự đáng tin. Không có cách sửa chữa dễ dàng nào
cho sự thỏa hiệp giữa việc tồn tại trên thế giới và đối mặt với ô
nhiễm, chiến tranh và nhiều tệ nạn khác của con người. Những phim này
cho chúng ta biết, phép thuật chỉ đơn giản là một con đường tắt. Tin
tưởng vào một số loại thuốc chữa bách bệnh thần bí chỉ mang lại cho các
nhân vật ảo tưởng về sức mạnh và khả năng kiểm soát, và nó thường tước
đi của họ thứ gì đó quan trọng để đổi lại.
Các nhân vật phải hy sinh quan niệm của họ về sự tồn tại của mình trên đời, và đánh mất ý thức trách nhiệm cá nhân
|
Trong thế giới của Studio Ghibli, điều này có thể đồng nghĩa với việc họ
mất tự do hoặc nhân tính, hoặc lối sống trước đây của mình. Nhưng theo
một nghĩa thực tế hơn, có thể chỉ đơn giản là các nhân vật phải hy sinh
quan niệm của họ về sự tồn tại của mình trên đời, và đánh mất ý thức
trách nhiệm cá nhân. Giống như trong những câu chuyện cổ tích, tiếp xúc
phép thuật có thể mang lại một chút quyến rũ và kinh ngạc, nhưng đậu
thần và đèn thần đi kèm với cái giá phải trả. Cuối cùng họ không bao giờ
giải quyết các vấn đề, họ chỉ thay đổi chúng. Thật không may, công việc
sửa chữa thế giới thực sự sẽ luôn đổ lên đầu chúng ta.
Dịch: © Chi Nguyễn @Quaivatdienanh.com
Nguồn: Polygon