Joe Neff biết có vấn đề khi các phim kinh dị bắt đầu biến mất.
Neff là đạo diễn các cuộc 24 Giờ Marathon Khoa học giả tưởng và Kinh dị
diễn ra mỗi mùa xuân và thu tại Drexel Theater, một rạp chiếu độc lập ở
Columbus, Ohio. Cho Marathon Kinh dị năm nay, Neff muốn trình chiếu
phiên bản gốc năm 1976 của
The Omen và bản làm lại năm 1986 của
The Fly,
hai trong số hàng trăm phim lẻ của 20th Century Fox đã trở thành tài
sản của Walt Disney Corporation sau thương vụ 71,3 tỉ đôla mua lại công
ty mẹ của hãng phim, 21st Century Fox, chính thức chốt hạ vào mùa xuân
năm nay.
The Fly năm 1986. Khó nói chính xác chính sách mới của Disney về
các phim danh mục là gì, ngoài việc làm cho việc chiếu những bộ phim
kinh điển của 20th Century Fox trở nên khó khăn hơn
|
Vài tháng trước, Neff đã nghe những tin đồn trong nhóm lập trình phim
trên Google của mình rằng Disney sắp bắt đầu đối xử với các tựa phim Fox
cũ như với các tựa phim cũ của Disney – khiến chúng ngoài vòng tiếp cận
của các rạp chiếu vì lợi nhuận. Ngày càng có nhiều người lập chương
trình phim và quản lý rạp chiếu báo cáo rằng họ được các mối liên hệ
trong hãng phim thông báo bất ngờ và khó hiểu rằng danh mục phim xưa của
Fox không còn có sẵn để chiếu nữa. Một số nhận cuộc gọi thông báo rằng
một lịch đặt sẵn đã bị thu hồi.
Khi yêu cầu chiếu
The Fly và
The Omen
của Neff bị từ chối — thông qua Drexel, nơi xử lý hậu cần đặt các tựa
phim mà một người lập trình phim yêu cầu — anh nhận ra những tin đồn là
đúng, và anh phải ngừng chiếu hoàn toàn phim của Fox. Đó là một đòn chí
mạng: Các lễ hội chiếu phim cũ quê nhà của Neff, đã chiếu nhiều phim
Fox cũ, bao gồm
Beneath the Planet of the Apes,
Zardoz, bản gốc của
The Day the Earth Stood Still và
Suspiria, và
Phantom of the Paradise.
Anh yêu cầu rạp kiểm tra lại với Disney để chắc chắn không có nhầm lẫn
nào. “Liên hệ đặt lịch Fox của chúng tôi đã đưa ra một lời xin lỗi rất
ngắn gọn rằng cô ấy không còn có thể đặt các tựa phim chiếu với rạp
nữa,” anh nói.
Phantom of the Paradise năm 1974. Ngừng chiếu hoàn toàn phim của Fox là một đòn chí mạng
|
Đáng buồn thay, trải nghiệm của Neff là dấu hiệu của một xu hướng gần
đây trên khắp Bắc Mỹ, nơi đôi khi khó nói chính xác chính sách mới của
Disney về các phim danh mục là gì, ngoài việc làm cho việc chiếu những
bộ phim kinh điển của 20th Century Fox trở nên khó khăn hơn. Rạp Transit
Drive-In ở Lockport, New York, nơi đã tổ chức các buổi chiếu phim Fox
cũ như
Alien,
Aliens,
Say Anything,
The Princess Bride, và
Moulin Rouge, nói rằng những phim đó và những phim khác không còn được chiếu ở đó nữa. The Little Theater ở Rochester đã đăng ký
Fight Club
của Fox vào tháng 8 và được người phát ngôn của Disney cho biết chỉ vài
ngày trước buổi chiếu theo lịch rằng Bản chiếu Kỹ thuật số của bộ phim
sẽ không được giao đi nữa; sau đó một đại diện của Disney đã gọi cho rạp
để xin lỗi vì sự hiểu lầm và đảm bảo rằng bộ phim vẫn đang trên đường
tới; việc đảo ngược xảy ra một ngày sau khi một phóng viên của
Los Angeles Times gọi cho Disney yêu cầu họ làm rõ các chính sách chiếu phim cũ của họ.
Một
câu chuyện gần đây từ Canadian Broadcasting Company đã xác nhận rằng
ngay cả các chuỗi rạp chiếu phim phát hành lần đầu như Cineplex giờ cũng
sẽ mất quyền truy cập các tựa phim của Fox. Bộ sưu tập phim đó là một
mỏ vàng cho nhiều rạp chiếu phim thương mại — đặc biệt là các rạp phim
nghệ thuật, chuỗi rạp khu vực và cụm rạp ở thành phố lớn — muốn hòa trộn
bằng cách điểm một vài tác phẩm cũ vào lịch chiếu của họ. Ngoài các bộ
phim đã được đề cập, các phim của Fox bao gồm hàng trăm phim đáng chú ý ở
nhiều thể loại và chế độ khác nhau, một cái bánh nhiều tầng để lựa
chọn, kết hợp lại, mang đến sự phong phú của điện ảnh Mỹ trong hơn 100
năm qua: tất cả mọi thứ từ
Miracle on 34th Street,
All About Eve và
The Sound of Music đến
Deadpool,
The Revenant,
The Simpsons Movie, và bản
The Thin Red Line của Terrence Malick.
Phim của Fox bao gồm hàng trăm phim đáng chú ý ở nhiều thể loại và
chế độ khác nhau mang lại sự phong phú của điện ảnh Mỹ trong hơn 100 năm
qua, bao gồm Miracle on 34th Street (ảnh)
|
Disney chính thức từ chối bình luận cho bài viết này, nhưng một nhà phân
phối phim có kiến thức trực tiếp về chính sách của công ty nói rằng nó
được nhắm tới các rạp chiếu các nội dung Disney và Fox lần đầu bên cạnh
các tựa cũ. Nhà phân phối nói rằng việc chiếu phim Fox kinh điển vẫn sẽ
được cho phép tại các rạp chiếu phi lợi nhuận như Film Forum ở New York
và Hội trường Âm nhạc Old Town ở Segundo, và ở một số địa điểm khác, bao
gồm chiếu ngoài trời trong không gian công cộng và tại các viện bảo
tàng và tổ chức văn hóa (đặc biệt là những nơi dành riêng cho điện ảnh,
chẳng hạn như Bảo tàng Ảnh động ở Astoria, New York và Trung tâm Phim
ảnh Gene Siskel ở Chicago).
Và có thể có một số miễn trừ được
cấp cho những dịp đặc biệt như các ngày kỷ niệm. Nhưng mỗi trường hợp sẽ
được xem xét trên cơ sở từng trường hợp cụ thể, không đảm bảo rằng
quyết định sẽ thuận theo rạp chiếu phim, bất kể bộ phim Fox nào họ có
thể đã nắm giữ được một tuần, một tháng hay một năm trước đó.
Trên
thực tế, khi viết về chuyện này, tác giả thấy chính sách mới của Disney
đang được áp dụng mỗi nơi mỗi khác. Một số nhà quản lý rạp và người lên
chương trình phim (tất cả đều yêu cầu giấu tên vì sợ gây thù chuốc oán
với Disney) cho biết yêu cầu chiếu các tựa phim Fox cũ của họ đều đã bị
từ chối hoặc bị thu hồi sau khi cung cấp, mặc dù có địa điểm khớp với mô
tả được làm điều đó. Đôi khi không có lý do nào được đưa ra; có lúc, họ
được cho một lý do, nhưng không theo với những gì đang xảy ra ở những
địa điểm khác. Vào tháng 8, Rachel Fox, chuyên viên lên chương trình
phim cấp cao của rạp Rio gần Vancouver, đã cố gắng đặt bản
Alien gốc để chiếu cùng với bộ phim tài liệu hậu trường
Alien ra mắt đầu tháng 10,
Memory: The Origins of Alien. Disney nói với cô rằng tựa phim này không có sẵn, mặc dù
Alien
đã chiếu một lần tại các rạp trên khắp Bắc Mỹ trong suốt năm 2019, kỷ
niệm 40 năm của bộ phim và được chiếu qua vệ tinh ở hàng trăm rạp chiếu
của Fathom Events trong tháng này.
Phim tài liệu Memory: The Origins of Alien
|
Theo một số cách, đây chỉ là quy trình hoạt động tiêu chuẩn cho Disney.
Những bộ phim Disney cũ — đặc biệt là những phim hoạt hình truyền thống
như
Fantasia và những phim bom tấn người đóng thể loại “gia đình” như
The Swiss Family Robinson và
20.000 Leagues Under the Sea
— thường không có sẵn cho các rạp chiếu. Đó là dấu tích của chiến lược
“Kho Disney” lâu đời, tạo ra sự phấn khích một cách giả tạo cho một tựa
phim chiếu lại bằng cách không cho ra rạp nhiều năm hoặc nhiều thập kỷ,
và định kỳ sản xuất một số lượng bản vật lý truyền thông hạn chế (trên
VHS, sau đó là DVD và cuối cùng là Blu-ray). Sự vắng mặt tổng thể của
các phim Disney cũ ở các rạp chiếu sau đợt chiếu đầu luôn khiến chúng có
cảm giác thui chột khả năng, nhưng qua nhiều thập kỷ, người yêu phim
dần dần quen với ý tưởng rằng
Pinocchio hoặc
Sleeping Beauty
có thể sẽ không bao giờ chiếu ở rạp trừ khi chúng là một phần của một
đợt phát hành lại quy mô rộng, có tổ chức của Disney, trùng với sự xuất
hiện của bộ phim trên một số biến thể mới của video gia đình, thường
được cải tiến theo định dạng mới để làm cho nó đẹp đẽ lên.
Nhưng
Disney là một chuyện, Fox là một chuyện khác. Ngay cả khi không có phim
Disney cũ, cư dân của các thành phố lớn, các vùng ngoại ô cỡ trung bình,
và các thị trấn đại học vẫn có thể đến một địa điểm dân túy, thương mại
như cụm rạp hoặc rạp phim nghệ thuật và chọn giữa, ví dụ,
Fast and Furious hoặc
Frozen hoặc một phim Quentin Tarantino mới, hoặc một buổi chiếu nửa đêm cuối tuần một tựa phim Fox như
Planet of the Apes hay
Commando bản gốc — hoặc, trong một kỳ nghỉ lễ,
28 Days Later của Fox Searchlight và
Die Hard và
Home Alone của 20th Century Fox.
Bên cạnh nhiều chuyện, mất quyền truy cập các tựa phim của Fox là
tin xấu cho các rạp phụ thuộc vào các buổi chiếu phim cũ để đệm cho sổ
doanh thu không vững chắc. Ảnh: Cảnh trong phim Planet of the Apes
|
Bây giờ, các tác phẩm kinh điển của Fox cũng đang đi vào kho, vì các lý
do Disney sẽ không giải thích công khai hoặc biện minh. Và việc Disney
chuyển vào kho các tựa phim Fox là tin xấu cho các rạp phụ thuộc vào các
buổi chiếu lại phim cũ để đệm cho doanh thu không vững chắc. Quyết định
mở rộng chiến thuật khan hiếm nhân tạo của Disney với hàng ngàn bộ phim
được phát hành bởi một bên từng là đối thủ là một đòn chí mạng đối với
một loạt các địa điểm rạp đã từng có thể chiếu chúng, và nơi những người
yêu thích phim có thể xem chúng.
Đối với các rạp chiếu phim như
vậy, các buổi chiếu lại phim cũ còn có ý nghĩa kinh doanh nữa. “Nghe như
không phải là chuyện lớn, mất quyền truy cập các bộ phim chỉ có thể
mang về cho rạp chiếu 600 đôla hoặc 1.000 đôla sau khi khấu trừ các chi
phí kèm theo để đặt chúng,” một nhà lập trình phim yêu cầu không được
nêu tên trong bài viết này vì sợ chọc giận, cho biết. “Tuy nhiên, sau
một năm, số tiền đó tích lũy lại. Rất nhiều những phim này là nguồn kiếm
tiền ổn định cho các rạp chiếu. Chiếu chúng và người xem xuất hiện.”
Nói về phim có thu nhập ổn định: phim có thu nhập ổn định nhất,
The Rocky Horror Picture Show, dường như là tựa phim duy nhất Disney không gom về — có lẽ bởi vì, theo Rachel Fox, “chắc Disney biết rằng nếu họ lôi cả
Rocky Horror về nữa, sẽ có một cuộc nổi dậy của khán giả trên diện rộng.”
The Rocky Horror Picture Show dường như là tựa phim duy nhất Disney không gom về
|
Tất cả những điều này làm xói mòn quan niệm, được những người mê phim
yêu thích, rằng bất kỳ bộ phim nào cũng mới nếu bạn xem nó lần đầu, và
các bộ phim tồn tại trong một hiện tại liên tục trong đó các thời đại
khác nhau đang trò chuyện với nhau. Quan niệm này vẫn được phản ánh trên
các hạ tầng phát trực tuyến như Amazon Prime, Hulu, Criterion Channel
và Shudder, và ở một mức độ nào đó, Netflix (mặc dù cái tên cuối khét
tiếng là không muốn dành nhiều hơn một phần tổng số phim của mình cho
các phim làm trước năm 2000). Nhưng có một sự hưng phấn đặc biệt khi
nhìn thấy một tựa phim cũ được hiển thị trên bảng của một rạp chiếu lại
phim như Esquire của Cincinnati, mà một cuối tuần không lâu trước đây đã
cung cấp
Joker,
Downton Abbey,
Monos và
Aquarela, cộng với
The Lost Boys năm 1987 và
Rosemary’s Baby năm 1968.
Việc
lẳng lặng xóa nhiều bộ phim Fox kinh điển từ các không gian thương mại
chính thống cũng đáng lo ngại vì nó mở ra câu hỏi, Điều gì sẽ biến mất
tiếp theo? Nếu bạn là người thích xem phim cũ chiếu lại ở các không gian
công cộng, và may mắn sống gần một rạp chiếu lại phim cũ có suất nửa đêm,
vào cuối tuần, như các sự kiện kỷ niệm hoặc ngày lễ, hoặc trong các lễ
hội theo chủ đề như các chặng marathon phim ngoài trời của Joe Neff,
việc loại bỏ dần danh mục Fox của Disney gây ớn lạnh — giống như một bộ phim kinh dị mở đầu bằng những gì bạn yêu quý bắt đầu tan biến từ
những nơi chúng từng gọi là nhà.
Nhưng chính xác thì tại sao Disney lại làm vậy?
Lý thuyết nổi lên nhiều nhất là công ty đang cố gắng đưa cho người
tiêu dùng thêm một lý do để đăng ký dịch vụ phát trực tuyến mới của họ,
Disney+. Gần đây, công ty đã phát hành một danh sách các bộ phim và
chương trình sẽ phát trực tuyến trên dịch vụ mới ra mắt vào ngày 12
tháng 11 — dự đoán, nó bao gồm rất nhiều phim Disney cũ cả hay lẫn dở,
cũng như một số phim Fox có thể coi là phim của Disney (
Miracle on 34th Street, hay
Millions
của Danny Boyle). Có nghĩa là danh mục các phim khác của Fox sẽ
chuyển đến dịch vụ phát trực tuyến chị em của Disney, Hulu (một liên
doanh hợp tác mà Disney mới có quyền bằng cách mua Fox, một đối tác
nắm một phần ba Hulu, sau đó mua nốt đối tác còn lại là Comcast)?
Điều đó không rõ ràng vào thời điểm này. Dù bằng cách nào, lý thuyết
Disney+ chỉ có ý nghĩa nếu bạn thực sự tin rằng những người mê phim yêu
thích các tựa phim của Fox hoặc Disney đủ để rời khỏi nhà đi xem ở rạp
sẽ ít có khả năng đăng ký một dịch vụ cung cấp toàn bộ thư viện tùy chọn
theo chiều hướng đó.
Một lý thuyết thuyết phục hơn là đây chỉ
là cách Disney làm ăn. Chúng ta hiện đã qua 11 năm trong giai đoạn mở
rộng của Disney, công ty đã mua Marvel Studios và Lucasfilm (chủ sở hữu
Star Wars và
Indiana Jones)
và trở thành tay chơi thống trị trong phát hành phim rạp. Năm ngoái,
Disney đã sở hữu 40% doanh thu vé ở Bắc Mỹ (con số này dự kiến sẽ
tăng lên 50% sau khi việc sáp nhập Fox bắt đầu có lợi nhuận). Họ có
thể yêu cầu và nhận tỷ lệ ăn chia doanh thu bán vé vượt xa các đối thủ
của mình, cộng với toàn bộ các phòng chiếu dành riêng cho các tác
phẩm gần như ăn khách chắc chắn từ bộ phận Marvel, Pixar, Lucasfilm
và bộ phận hoạt hình của Disney, mà cả những triển vọng khó hơn
như bản làm lại người đóng
Pete’s Dragon và
Dumbo,
A Wrinkle in Time và phim tài liệu thiên nhiên như
Monkey Kingdom.
Tưởng chừng cuộc chiến giữa các tập đoàn quốc tế tranh không gian
phòng chiếu sẽ không ảnh hưởng nhiều đến việc người yêu phim có thể
xem một buổi chiếu cuối tuần một bộ phim hài của Fox như How to Marry a Millionaire (1953)
|
Không chỉ một mà nhiều chuyên gia chiếu phim được liên hệ cho bài
viết này suy đoán rằng mục tiêu chung của Disney là yêu cầu càng nhiều
phòng chiếu càng tốt tại một rạp cho các tựa phim mới hơn, ngay cả
khi một số chật kín ghế nhưng số khác chỉ bán được dăm ba vé cho
mỗi buổi. Một cựu quản lý rạp cho một chuỗi lớn, yêu cầu không nêu
danh tính cho bài viết này, nói, “Có vẻ như thiển cận, bạn biết
không? Nhưng họ làm điều đó, tôi nghĩ, chỉ để loại bỏ một phim Sony, để
loại bỏ một phim Universal.” “Việc đóng băng phim Fox,” anh suy đoán,
có thể là một phần mở rộng của chiến thuật đó: Disney coi bất kỳ
phòng chiếu nào được tận dụng cho một phim xưa hơn, kể cả một bộ
phim thuộc sở hữu của Disney, là một phòng chiếu có thể chiếu một
phim Marvel hay
Star Wars mới. Hoặc chiếu
Orangutans 4 cho dăm ba khán giả.
Tưởng
chừng cuộc chiến giữa các tập đoàn quốc tế tranh không gian phòng
chiếu sẽ không ảnh hưởng nhiều đến việc người yêu phim ở Montreal hay
Minneapolis có thể xem một buổi chiếu cuối tuần một bộ phim hài của Fox
như
How to Marry a Millionaire,
Mrs. Doubtfire hay
Big. Nhưng như câu tục ngữ xưa nói, trâu bò húc nhau ruồi muỗi chết.
Những
ảnh hưởng kinh tế có thể đặc biệt tàn phá đối với các địa danh lân cận
như Plaza ở Atlanta – rạp phim độc lập lâu đời nhất và duy nhất còn
lại trong thành phố. Chủ sở hữu của nó, Christopher Escobar, cũng là
giám đốc điều hành của Hiệp hội Điện ảnh Atlanta, ước tính rằng 25%
doanh thu hàng năm của Plaza đến từ các tựa phim Fox. Một nửa số đó là
The Rocky Horror Picture Show, mà họ vẫn được phép chiếu; nhưng một khi họ mất những phim Fox đảm bảo kiếm tiền khác như
Alien,
Fight Club và
The Sound of Music,
anh ước tính họ sẽ mất 10 đến 12% thu nhập hàng năm. “Tại sao một nhà
phân phối giờ lại khiến kinh doanh rạp chiếu phim trở nên khó khăn
hơn đến thế?” Escobar hỏi. “Trong một thời đại khi có một số lượng
choáng váng các hạ tầng trực tuyến ra mắt, và bao nhiêu là cuộc chiến
về các khung thời gian phim hiện diện, hơn hết họ nên làm việc để mọi
người xem phim theo cách tốt nhất có thể mới phải.”
Tại sao một nhà phân phối giờ lại khiến kinh doanh rạp chiếu phim trở nên khó khăn hơn đến thế? Ảnh: All About Eve năm 1950 của 20th Century Fox
|
Có thể có xu hướng coi tất cả điều này là một vấn đề ngách hẹp, một
vấn đề chỉ ảnh hưởng đến những người hoài cổ và những người vẫn say mê
với trải nghiệm rạp. Nhưng Escobar và các chủ rạp khác được phỏng vấn
cho bài viết này chỉ ra rằng ước tính 600 rạp chiếu phim độc lập còn
lại ở Mỹ là những vườn ươm đáng tin cậy duy nhất cho các nhà làm phim
độc lập, những người không có khả năng chiếu tác phẩm của họ ở các
cụm rạp dưới quyền thống trị của Disney và các nhà phân phối
lớn khác. Nhiều người trong số họ là các nhà làm phim quốc tế, các nhà
làm phim tài liệu và các nhà làm phim da màu sẽ mất quyền tới các địa
điểm này trừ khi họ được trợ cấp bởi các sự kiện khác như chiếu các bộ
phim cũ có thể trông cậy để thu hút đám đông. “Những loại rạp chiếu
phim này là nơi duy nhất mà các nhà làm phim nữ và các thành viên khác
của các nhóm ít được đại diện có thể đến và nhìn thấy chính họ,
không gian của biên giới cuối cùng,” Escobar nói. “Càng nhiều phương
tiện sản xuất, phân phối và chiếu phim được kiểm soát bởi một số nhỏ
công ty, thì càng ít điểm vào cho những giọng nói đó.”
Chen
vào các cụm rạp đã trở nên khó khăn hơn đối với các nhà làm phim độc
lập trong những năm gần đây, khi giờ một phiên bản “đặt trước
hàng loạt” — một việc làm xem chừng bất hợp pháp là kèm phim có
khả năng ăn khách với một phim có thể sẽ thất thu từ cùng nhà
phân phối, bằng không thì thôi — đã trở nên phổ biến trở lại. Các nhà
phân phối đang thực hành “giải phóng mặt bằng” ngày càng nhiều — từ
chối đặt các bộ phim tại các rạp chiếu nhỏ nếu chúng đã phát ở một
cụm rạp lớn, kể cả chỉ cách đó một giờ. Rachel Fox của Rio cho
biết rạp của cô chỉ chiếu những bộ phim mới của hãng lớn khi chúng
về cơ bản đã ra rạp chán chê, bởi vì nhiều cụm rạp lớn trong khu
vực luôn được suất đầu tiên và giữ rịt chúng cho đến khi chúng là
tin tức cũ. “Ý tôi là, chúng tôi thậm chí còn chẳng có
A Star is Born
cho đến vài tuần sau lễ trao giải Oscar,” cô nói. Nhưng điều đó không
giúp cô ấy làm nên chuyện với Disney. Đại diện của Disney mà cô nói
chuyện nói rằng những sự khác biệt đó không phải là vấn đề, bởi vì rạp
của họ được coi là chiếu lại sau phát hành rạp bất kể chiếu bộ
phim gì và khi nào. Cô nói bắt đầu nghi ngờ rằng Disney “phân biệt loại
địa điểm của bạn có lẽ dựa trên trên doanh thu phòng vé, một điều
tệ hại thực sự.”
Escobar và các chủ rạp khác được phỏng vấn cho bài viết này chỉ
ra rằng ước tính 600 rạp chiếu phim độc lập còn lại ở Mỹ là những
vườn ươm đáng tin cậy duy nhất cho các nhà làm phim độc lập
|
Ngay cả ở thang bậc trên của chiếu rạp, ngành kinh doanh cũng đang
bị hao mòn bởi một hợp lưu của các lực lượng, bao gồm cả sự rẻ tiền
tương đối của các dịch vụ phát trực tuyến; khung thời gian ngắn hơn từ
khi một bộ phim chiếu rạp đến khi lên dịch vụ phim tại gia; điều
khoản cho thuê gắt gao hơn của các nhà phân phối lớn; dịch vụ kém
chất lượng hơn (chủ yếu tại các chuỗi rạp) do cắt giảm chi phí; và
giá vé, đã tăng đều đặn với lạm phát trong 40 năm qua mặc dù tiền lương
vẫn gần như giữ nguyên. Khán giả đã được tạo điều kiện để không rời khỏi
nhà ngoại trừ cho các tác phẩm choáng ngợp, lát đầy hiệu ứng đặc
biệt, được quảng cáo rầm rộ thuộc một chuỗi phim lớn như
James Bond, chuyển thể DC,
The Fast and the Furious, hay, nói chung là, mọi thứ khác dường như của Disney sở hữu ngày nay — từ Marvel, Pixar và Walt Disney Animation đến
Star Wars,
Die Hard và
Alien cho đến những bộ phim nổi một đợt thân thiện với giải thưởng như
The Descendants,
12 Years a Slave,
The Shape of Water và
A Hidden Life và
French Dispatch
sắp tới. Các chuỗi rạp khổng lồ có thể tồn tại trong những điều
kiện này (mặc dù không dễ dàng). Các rạp nhỏ hơn phải đi theo con đường
không thông thường, và các buổi chiếu phim cũ luôn luôn là một công cụ
quan trọng trong hộp đồ nghề của họ. Loại bỏ nó, và sự sống sót trở
nên khó khăn hơn nhiều.
Escobar của Plaza cũng là một cổ đông
của Disney, và anh nói đã giữ hy vọng rằng Disney sẽ thay đổi quyết
định và hủy bỏ chính sách mới. “Disney có cơ hội không trở thành kẻ xấu,
hành động vì lợi ích cộng đồng và chứng minh rằng việc họ sở hữu một
cái gì đó không phải là một điều xấu,” anh nói. Đến lúc chờ có sao
băng để ước rồi.
Cập nhật: Kể từ khi bài báo này được đăng, một người có kiến thức về Fathom Events đã liên lạc với
Vulture nói Disney gần đây đã thông báo với họ rằng buổi chiếu phim
Alien
vào tháng 10 của họ đánh dấu lần cuối họ sẽ chiếu một bộ phim Fox.
“Theo hiểu biết của chúng tôi thì từ giờ trở đi, phim Fox là ngoài
tầm với.”
Dịch: © Phương Hà @Quaivatdienanh.com
Nguồn: Vulture