Tin tức

Escape From Tomorrow làm nên ác mộng tệ nhất của Disney

13/11/2013

Đây là phim Disney không muốn cho bạn xem.

À không, không phải tác giả bài viết này muốn đề cập đến Spring Breakers của Harmony Korine, cái phim có một nhóm cựu ngôi sao Disney vung súng máy lúc đang bán khỏa thân, đâu. Bộ phim tác giả muốn nói là Escape from Tomorrow, một phim châm biếm siêu thực trắng đen được bí mật quay tại các công viên của Disney. Phim đã ra mắt tại 32 rạp từ ngày 11/10, và đúng là thần kỳ khi phim còn thấy được ánh mặt trời.

Do Randy Moore đạo diễn, Escape From Tomorrow kể về Jim White (Roy Abramsohn thủ vai), một người cha trung niên có hai đứa con. Vào ngày cuối của chuyến du lịch gia đình đến Disney World tại Orlando, Jim nhận ra là anh đã bị sa thải. Anh giấu tin này không kể cho người vợ cứng nhắc, độc đoán Emily (Elena Schuber thủ vai), và hai đứa con nhỏ Sarah (Katelynn Rodriguez thủ vai) và Elliott (Jack Dalton thủ vai), trong khi đó cười tươi tỉnh và dẫn họ đến “nơi vui vẻ nhất thế giới”. Trên đường đi, anh gặp hai cô gái trẻ người Pháp thích bỡn cợt và có vẻ ưa họ, cứ lò dò theo họ quanh công viên. Nhưng anh cũng sớm trải qua những cảnh như ác mộng, từ những khuôn mặt trẻ em cười ma quái trên đường tàu lượn It’s a Small World cho đến những nàng công chúa kiêm gái làng chơi cao cấp cho các đại gia châu Á. Liệu Jim có đang mất trí hay Disney thực sự hắc ám hơn chúng ta tưởng tượng?

Cảnh trong phim

Moore có một mối quan hệ phức tạp với công viên giải trí này. Cha mẹ anh ly dị, nên trong năm học thì anh ở với mẹ tại Chicago còn hè chuyển qua ở với cha tại Orlando. Khi Moore còn bé, anh và cha thường dành gần hết tháng 8 tại Disney World.

“Tôi đã cố gắng tận hưởng từng giây phút bên cha và tôi thực sự thích công viên này, nên không muốn rời xa cả cha và công viên, căn bản là tôi muốn sống tại Disney World cùng với cha khi còn bé,” Moore nói. “Nơi đó đã trở thành một nơi kỳ diệu.”

Khi anh lớn dần, cả hai không còn đi công viên chơi nữa, và mối quan hệ giữa họ bắt đầu tệ đi.

Năm 2009, Moore – lúc này đã là biên tập viên sống ở California cùng vợ và hai con gái nhỏ - dẫn gia đình mình đến Disney World. Trong chương trình pháo hoa Fantasmic!, anh đã sốc khi chứng kiến một nhóm người lớn há hốc “hưng phấn” với những trò ảo thuật của Mickey Mouse. Nhưng điều làm anh bất ngờ hơn nữa chính là phản ứng của vợ anh, trước đây là người Nga thời Xô viết. Cô nghĩ rằng toàn bộ chương trình là một “cơn ác mộng”.

Randy Moore

“Tôi vẫn còn bị mê hoặc khi đưa bọn trẻ đến đó, nhưng vợ tôi, người chưa từng đến đó bao giờ, không có cùng trải nghiệm nơi công viên hoặc chút hoài niệm như tôi từng có,” anh nói. “Tất cả những gì cô ấy thấy là bọn trẻ hét lên và đòi hỏi quà lưu niệm đắt đỏ, còn phụ huynh cố hết sức làm mọi việc đến khi chịu không nổi nữa thì hét vào mặt bọn trẻ. Có thứ gì đó trong môi trường ở đây đã làm các giác quan nhạy hơn và người ta rất nhạy cảm với mọi thứ.”

Moore bắt đầu viết thứ mà anh gọi là “kịch bản kiêm nhật ký” cho một bộ phim có bối cảnh là công viên giải trí, và anh dự định quay phim tại đó cùng một người bạn với mức kinh phí siêu hạn hẹp.

“Đó là một bài tập tự chữa trị,” anh nói.

Nhưng sau khi ông bà của anh mất, anh có một lượng tài sản thừa kế kha khá, nên cuối cùng quyết định chọn các diễn viên chuyên nghiệp. Anh mở các cuộc thử vai tại một nhà hát ở Đại lộ Hollywood ở Los Angeles, có được sự chú ý của Roy Abramsohn, một diễn viên rày đây mai đó đã từng nghe về dự án này từ một người bạn.

(Từ trái qua) Roy Abramsohn, cùng Randy Moore và Elena Schuber

“Lúc đó tôi đang thất nghiệp, có hai đứa con, và có chút tuyệt vọng,” nam diễn viên này nói. “Tôi đã nghĩ, ‘Sẽ có ai đó trả tôi tiền trong sáu tuần để tôi đi công viên giải trí và quay một phim mà tôi là vai chính? Đâu có khó chọn đúng không.”

Abramsohn được trả nửa tiền ngay vào ngày đầu quay phim, với số mà anh cho là “không hơn mức siêu thấp của Nghiệp đoàn Diễn viên là bao nhiêu” – vào khoảng 100 USD một ngày. Và khi anh biết dự án này sẽ được quay theo kiểu “dã chiến” tại công viên Disney, anh vẫn có nghi ngờ.

“Nghe có vẻ thú vị, nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ phim sẽ hoàn tất,” anh nói. “Tôi từng hỏi, ‘Nếu một nhóm luật sư của Disney đến trước cửa nhà anh và bắt anh đưa phim cho họ thì sao?’ Và Randy không thực sự đưa ra câu trả lời. Anh ấy chỉ nói, ‘Tôi không biết nữa… Tôi chỉ muốn làm phim mà thôi.’”

Mang kịch bản bên mình, Moore – cùng với quay phim của mình, Lucas Lee Graham, và một đứa con, để làm bình phong – đến Disney World và Disneyland chín lần. Cặp bạn này phân tích ánh sáng sẽ chiếu trên những điểm khác nhau trong công viên vào những thời điểm khác nhau như thế nào và tỉ mẩn lên kế hoạch cho từng cảnh phim.

Lucas Lee Graham

Thời gian trôi qua để đoàn làm phim chuẩn bị vé vào Disney World và Disneyland, và phim khởi quay năm 2010. Lo rằng ai đó có thể bỏ quên kịch bản trong nhà vệ sinh và có người phát hiện, các diễn viên và đội ngũ sản xuất phải lưu kịch bản và danh sách cảnh quay trong iPhone. Để tạo cảm giác họ là khách du lịch, hai nhân viên quay phim dùng chế độ quay phim của các máy ảnh phản xạ ống kính đơn. Họ dùng Canon EOS 5D Mark II, còn Moore dùng Canon EOS 1D Mark IV nếu cảnh quay đặc biệt phức tạp. Vào ngày đã định, đoàn làm phim, từ tám đến 15 người, trong đó có Moore, hai nhân viên quay phim, trợ lý đạo diễn, các diễn viên người lớn và trẻ em – mỗi em đều có ba hoặc mẹ thật đi theo – và một trợ lý mang nước, “vì ở đó một chai nước cả nghìn đôla,” Moore đùa.

Việc quay tốn hết 45 ngày, trong đó có 11 ngày ở Disney World tại Orlando và 14 ngày sau đó tại Disneyland ở Anaheim, California. Các cảnh trong nhà được quay ở một khách sạn tại thành phố công nghiệp California, còn các cảnh khác được quay tại một phim trường thu tiếng ở Silver Lake.

“Chúng tôi phải quay hầu hết các cảnh công viên trước khi họ trang trí cho Halloween vì tôi muốn có cảm giác Disney mùa hè trung dung khái quát,” Moore nói. “Nên chúng tôi đợi đến khi họ gỡ đồ trang trí Giáng sinh xuống, và mùa xuân năm 2011 chúng tôi quay lại đó để quay các cảnh còn thiếu hoặc quay lần đầu chưa đạt, phần lớn là bị lỗi chi tiết không thống nhất, hoặc máy quay bị lỗi nhòe.”

Một cảnh thường thấy ở Disneyland

Theo Abramsohn, cả đội ngũ đã quay các cảnh ở công viên “tối đa 12 lần, hay đến khi mọi chuyện có vẻ khả nghi”. Ngoài ra, Moore đã bấn loạn khi các micro không dây có thể làm nhiễu hệ thống của công viên, nên anh cho các diễn viên mang loại micro có dây ngắn của đài truyền hình, gắn vào hệ thống thu âm Olympus Dictaphone giấu trong túi áo họ.

Các cảnh khó quay nhất là trên tàu lượn. Dàn diễn viên và nhân viên đã quay ở khoảng 15 địa điểm tàu lượn khác nhau tại Disney World và Disneyland, trong đó có vài cái — Jungle Cruise, Pirates of the Caribbean, và Maelstrom — không lên phim được. Nhiều cảnh tại các khu vực này cần canh thời gian chính xác.

“Cảnh khó quay nhất là cảnh các cô gái Pháp cắt ngang gia đình này trên PeopleMover (một loại tàu trượt) và nói, ‘Bonjour!’(Xin chào!)”, Moore cho biết. “Chúng tôi không thể tính được thời gian của loại này, nên để quay một cảnh, chúng tôi phải chơi suốt ba tiếng.”

Một dạng PeopleMover

Ngoài cảnh ở PeopleMover, Moore cho biết các cảnh khó nhằn nhất là cảnh thể hiện công viên này hoàn toàn trống vắng.

“Chúng tôi phải đến công viên từ rất, rất sớm, là người đứng đợi đầu tiên, và khi họ mở cổng, chúng tôi chạy trước mọi người, đến các điểm đã định sẵn, và chỉ có khoảng từ mười đến 15 giây để lấy cảnh trước khi phía sau cả thác người tiến tới khung hình,” anh nói thêm. “Chúng tôi đã làm vậy năm ngày liên tiếp.”

Trong quá trình quay, có lúc suýt nữa dự án này đã đi tong.

Trong tuần quay cuối, Moore dự định có một cảnh gia đình đi vào công viên qua cửa xoay. Cả nhóm nghĩ đây là cảnh dễ quay nhất, và họ đã làm theo quy trình quay từ cảnh khó đến cảnh dễ, từ cảnh trong Epcot đến việc vào cổng. Vì phải quay nhiều lần, dàn diễn viên phải bước vào rồi bước ra khỏi Disneyland vài lần.

Một cổng của Disney World

Đến lần thứ ba, một nhân viên an ninh bước đến gần Abramsohn và hỏi, “Xin lỗi, thưa anh. Vì sao anh đi vào và đi ra khỏi công viên này ba lần chỉ trong bảy phút?” Nam diễn viên này viện ra một lý vo vớ vẩn về việc vào lại xe lấy kem chống nắng. Nhân viên này nhìn vào những người cầm máy chụp hình và hỏi, “Anh là người nổi tiếng ư? Vì có bọn săn ảnh theo anh kìa.” Abramsohn bước lùi vài bước nữa, giỡn gì đó về việc “không phải Tom Cruise đâu”. Đến lúc đó, những người cầm máy quay đã biến mất – họ tiết lộ rằng sau đó họ phải chơi trò Matterhorn cả tiếng để trốn – và các nhân viên an ninh khác của Disney bắt đầu nghi ngờ. Họ bị dẫn đến một nhà chứa đồ chữa cháy và bảo ở yên đó. Nhưng các diễn viên nhí, thông minh chưa từng thấy, đã kêu ca rằng phải đi vệ sinh, nên các diễn viên người lớn cũng đi theo hộ tống các em.

“Tôi nhận ra là mình có mang theo công cụ âm thanh,” Abramsohn nói. “Tôi định quẳng đi lúc ở trong nhà vệ sinh, nhưng nhận ra trong đó có thể có những âm thanh quý giá đã thu được, nên tôi nhét máy thu của mình vào chiếc vớ dài đến gối tôi đang mang và chiếc của con trai trên phim của mình vào chiếc vớ còn lại.”

Elena Schuber, vào vai người vợ trên màn ảnh của Abramsohn, cũng làm tương tự, và nhóm làm phim đi ra khỏi nhà vệ sinh. Nhưng khi đó có một đoàn diễu hành đi ngang qua, chia cắt dàn diễn viên với lực lượng an ninh. Một thư ký đi gần đó nói, “Tránh xa khỏi công viên nào! Có xe đợi các anh chị ở cổng.” Cả nhóm đi cùng đoàn diễu hành ra, nhảy lên xe, và rồ máy.

“Khi phóng đi, chúng tôi thấy bảo vệ gỡ biển số xe xuống, và đây là xe đi thuê,” Abramsohn nói.

“Ơn trời là điều đó xảy ra lúc cuối đợt quay phim, vì nếu xảy ra lúc đầu thì mọi người sẽ hoảng loạn đến mức không thể tiếp tục bước thể nghiệm này nữa,” Moore nói thêm.

Soojin Chung

Khi đã hoàn thành những phần quay chính, Moore cùng biên kịch của mình, Soojin Chung, đi đến quê hương Hàn Quốc của Chung để làm công tác hậu kỳ kỹ thuật số, bao gồm kỹ xảo và chỉnh màu. Lúc đầu kinh phí của phim là 200.000 USD, nhưng rốt cục lên đến 650.000 USD sau khi xong hậu kỳ.

“Tôi không muốn phim được chỉnh ở các hãng Burbank VFX vì có thể sẽ bị lộ cảnh quay,” Moore cho biết. “Mối quan tâm hàng đầu của tôi là hoàn thành phim, vì khi đã làm thì không quay ngược lại được nữa.”

Sau khi trình chiếu lần đầu tại Liên hoan phim Sundance 2013, bộ phim này đã lọt vào mắt xanh của nhà kinh doanh phim kiêm luật sư John Sloss. Sloss nổi danh trong thế giới điện ảnh, và thông qua công ty Cinetic Media của mình, anh đã đỡ đầu cho những phim như Precious The Kids Are All Right. Qua Văn phòng Phân phối của nhà sản xuất, anh cũng đã phát hành phim 2010 Exit Through the Gift Shop của Banksy, trong đây cũng có một cảnh quay “lén” tại Disneyland.

Poster phim

“Đến nay, dù đã có một poster phim có hình bàn tay Chuột Mickey đẫm máu và một trailer với nhiều cảnh ma quái được quay tại các công viên giải trí của họ, nhưng Disney vẫn chưa có động thái gì để ngăn Escape From Tomorrow phát hành, rõ ràng là chọn để yên cho phim này thay vì gây thêm chú ý vào nó. (Disney không hề phản hồi hàng loạt lời đề nghị bình luận về câu chuyện này.)

“Tôi không hề nhắm đến Disney mà tôi nhắm đến trải nghiệm ở Disney và tầm ảnh hưởng đến văn hóa của chúng ta,” Moore nói. “Với nhiều người, đó đã trở thành một tôn giáo, và khi họ đến các công viên này, giống như họ đến nhà thờ vậy.”

Anh ngừng lại và cười.

“Có một ngày khi đang quay phim, chúng tôi ngồi cạnh một người phụ nữ cùng con cô ấy, và cô hét lên với đứa con gái rằng, ‘Disney cũng dành cho mẹ nữa đó!’ Căn bản điều cô ấy muốn nói là: Đừng có phá hỏng chuyến đi này của mẹ, vì mẹ cũng muốn phép màu nữa.”

Dịch: © Mai Khanh @Quaivatdienanh.com
Nguồn: The Daily Beast


Hãy chia sẻ ý kiến của bạn về bài viết này trên Facebook của chúng tôi