Tin tức

First Cow: Bộ phim có thể bạn chưa nghe ai nói tới nhưng phải xem

05/11/2020

Hành trình mà Cookie Figowitz (do John Magaro thủ vai) thực hiện để đến lãnh thổ Oregon vào năm 1820 rõ ràng là một hành trình gian nan. Khi First Cow của Kelly Reichardt bắt đầu mở ra, anh ấy đã gần kết thúc chuyến đi của mình, vượt qua những địa hình đầy thử thách và né tránh các mối đe dọa từ những người đồng hành bẫy thú lấy lông.

Để so sánh, chuyến đi của con bò đầu tiên đặt chân đến Oregon có vẻ duyên dáng: Cô bò bước vào màn hình trên một chiếc bè bồng bềnh, được vận chuyển xuyên lục địa như một màn phô trương sự giàu có của một thương nhân địa phương đang cố gắng ép thế giới cũ của anh ta vào thế giới mới này. 

Cô bò bước vào màn hình trên một chiếc bè bồng bềnh, được vận chuyển xuyên lục địa như một màn phô trương sự giàu có của một thương nhân địa phương

Bộ phim của Reichardt là một nghiên cứu giản dị về những điều tréo ngoe như vậy — câu chuyện về một sinh vật ngoan ngoãn, thuần hóa bước vào vùng hoang dã chưa được thuần hóa, và một tình bạn thân thiết nảy nở giữa sự tàn khốc của chủ nghĩa tư bản đang phát triển. Đó là một bộ phim nhỏ, tinh tế,nhưng cũng là một trong những bộ phim hay nhất của năm cho đến nay.

First Cow — do Reichardt và Jon Raymond đồng biên kịch và được chuyển thể phỏng theo tiểu thuyết The Half-Life của Raymond — mang hơi hướng thể loại tẩu thoát và pha chút hài đôi bạn thân. Nó còn có tất cả dấu ấn của các tác phẩm trước đây của Reichardt. Được các nhà phê bình đánh giá cao, bộ phim là một nghiên cứu sâu sắc về thứ bậc xã hội ở tầm vóc một cá nhân, một tác phẩm vật lộn với các chủ đề toàn cầu trong những khoảng dừng im lặng giữa các cuộc trò chuyện. Hành động chủ yếu diễn ra trong những túp lều xiêu vẹo hoặc thảm thực vật rậm rạp và cách tiếp cận hình ảnh của Reichardt dựa trên chủ nghĩa tự nhiên thường thấy ở cô. Cô nắm bắt được vẻ đẹp của khu rừng không phải qua góc quay rộng, mà thông qua một tỷ lệ khuôn hình vuông vắn, chặt chẽ khiến khu rừng trở nên choáng ngợp, gần như không con người nào không thể làm thay đổi được.

Cookie Figowitz (John Magaro) kết bạn với một người Trung Quốc nhập cư tên là King Lu (Orion Lee)

Cả Cookie và con bò đều tiến về phía tây với sự bùng nổ của “vàng mềm”, ngành công nghiệp lông hải ly đã thúc đẩy sự quan tâm của châu Âu đến tận Tây bắc Thái Bình Dương. Trong khi con bò là vật sở hữu thuần túy để trang trí của giám đốc điều hành công ty thương mại (Toby Jones), hành trình của Cookie là lời hứa về một cuộc sống mới, độc lập. Anh kết bạn với một người Trung Quốc nhập cư tên là King Lu (Orion Lee), một người bên lề xã hội đang tìm kiếm tương lai, và cả hai nhanh chóng bắt tay vào một kế hoạch kinh doanh kỳ lạ nhưng đơn giản. Họ trộm sữa từ con bò của tay giám đốc vào ban đêm và dùng sữa làm những món ăn vặt giống như bánh rán mà họ gọi là “bánh có dầu” — và điều đó sớm thu hút sự chú ý của chính tay giám đốc.

“Lịch sử vẫn chưa đi đến đây,” King nói với Cookie một cách hóm hỉnh, hình dung Oregon như một thế giới nơi anh có thể sống ngoài giới hạn của địa vị xã hội và quốc tịch. Tuy nhiên, người xem biết rằng thương mại đang tràn vào, và con bò của tay giám đốc là cột mốc đầu tiên của nhiều người ở một vùng đất sẽ được chuyển biến hoàn toàn. Việc lén lút vắt sữa bò của Cookie và King khó có thể bị coi là tội phạm, tuy nhiên địa vị của tay giám đốc lại cấm điều đó; con bò và sữa bò là tài sản của ông ta. Với bao nhiêu huyễn hoặc xem miền biên giới như vùng đất của cơ hội, cấp bậc quyền lực ở Oregon quá cứng nhắc đến mức ngay cả những giấc mơ làm ăn khiêm tốn của Cookie và King cũng có vẻ xa vời.

Họ trộm sữa từ con bò của tay giám đốc vào ban đêm và dùng sữa làm những món ăn vặt giống như bánh rán mà họ gọi là “bánh có dầu”

Reichardt từ lâu đã rất xuất sắc trong việc chuyển tải những loại thông điệp khiêu khích như thế thành những câu chuyện đơn giản, sơ sài như vậy. Wendy and Lucy, phim truyền hình năm 2008 kể về một phụ nữ trẻ vô gia cư cố gắng lên đường đến Alaska để tìm việc làm, sử dụng một loạt những trở ngại nhỏ dồn lại thành cảm giác vô vọng, cho thấy một sự phiền phức chừng như nhỏ nhặt lại có thể dồn ai đó bên rìa xã hội vào chỗ sống chết như thế nào. Mặc dù First Cow thiếu tính công kích đương thời như bộ phim đó, nó có cùng bầu không khí tuyệt vọng cho Cookie và King khi đối mặt với chủ nghĩa tư bản đang xâm chiếm, hùng hục qua sông Columbia một cách tàn bạo như một sà lan chở đầy gia súc.

Mặc dù vậy, năng khiếu đáng kinh ngạc của Reichardt trong việc quản lý tông điệu đảm bảo First Cow không bao giờ trở nên ảm đạm hay tàn ác. Kết nối giữa Cookie và King thực sự rất ấm lòng. Reichardt miêu tả nhiều tai nạn bất ngờ của họ (bao gồm cả một nhiệm vụ liên quan đến việc làm món bánh clafoutis cho tay giám đốc và những vị khách thượng lưu của ông ta) bằng thủ pháp hài hước nhẹ nhàng, hóa ra lại hấp dẫn khi rủi ro tăng lên cho hoạt động làm bánh của cặp đôi.

Tay giám đốc điều hành công ty thương mại (Toby Jones)

First Cow là một kiệt tác của điện ảnh độc lập — một câu chuyện vừa quyến rũ vừa khắc nghiệt, đầy những mảng miếng kinh ngạc và kinh hoàng ngang nhau.

Dịch: © Hải Đăng @Quaivatdienanh.com
Nguồn: The Atlantic