Tin tức

Hunter Killer: Lặn với tàu ngầm hải quân thật làm phim Mật vụ giải cứu

30/10/2018

Đâu đó ngoài khơi San Diego – “Chuẩn bị lặn xuống,” viên sĩ quan trên boong quát vào hệ thồng truyền âm của tàu USS Annapolis.

Đến lúc gian khổ rồi đây.

San Diego một sáng đầy nắng, buổi tập luyện trên tàu ở những vùng biển yên tĩnh ngoài khơi Căn cứ Hải quân Loma, nơi tàu ngầm hạt nhân tấn công nhanh đồn trú. Nhưng tất cả các sĩ quan và thủy thủ đoàn trên tàu đều nghiêm túc, chăm chú xem các màn hình điều hướng kỹ thuật số khắp trong phòng điều khiển.

Gerard Butler trong vai Thuyền trưởng Joe Glass trong Hunter Killer. Butler sản xuất bộ phim này sau khi bị kịch bản mê hoặc tám năm trước

Lặn xuống trên một tàu ngầm, đặc biệt là tàu có ngư lôi và 12 tên lửa hành trình Tomahawk, là một thời điểm dễ bị tấn công đòi hỏi cảnh giác không ngừng.

Hai người vận hành kính tiềm vọng quét 360 độ bề mặt nước, quay tròn trong một điệu nhảy đồng bộ hóa hoàn hảo, bằng cách nào đó tránh va chạm, khi sĩ quan phụ trách chuyển động của con tàu ra lệnh cho lính vận hành thiết bị phát hiện tàu ngầm trong một phòng khác.

“Lặn! Lặn xuống!” sĩ quan phụ trách quan sát ra lệnh, nghe như hai tiếng chuông báo động lặn trước khi mở ống xả chính của con tàu để đưa nước biển vào. Cỗ máy chiến đấu 6.900 tấn này trượt xuống bên dưới mặt biển động và lướt nhẹ nhàng xuống nước.

Khuôn mặt đầy râu ria lởm chởm, đạo diễn Donovan Marsh của Hunter Killer cũng không thể giấu nụ cười kinh ngạc khi là một thường dân hiếm hoi (cùng với một phóng viên USA TODAY) chứng kiến một tàu ngầm hạt nhân tối mật vận hành toàn diện. Không như chuyến thăm đầu tiên của anh trên một tàu ngầm tấn công nhanh trước khi khởi quay, bây giờ Marsh có thể hít thở dễ dàng hơn vì biết rằng bộ phim ly kỳ tàu ngầm hạt nhân của anh với Gerard Butler đóng chính đã hoàn thành và hướng tới các rạp chiếu ở Mỹ vào thứ sáu tuần rồi 26/10. (Phim dự kiến ra rạp ở Việt Nam từ ngày 30/11 với tựa Mật vụ giải cứu.)

Không phải là một ngày bình thường với Hải quân Hoa Kỳ: Thuyền trưởng Nga Andropov (do Michael Nyqvist đóng) và thuyền trưởng Mỹ Joe Glass (Gerald Butler) trên tàu USS Arkansas

Anh thừa nhận hơi bị choáng ngợp khi quan sát một tàu ngầm vận hành trước khi bắt đầu Hunter Killer.

“Tôi có thể nhớ mình đã xem tất cả chuyện này và cứ nghĩ, ‘Làm sao đưa cái này lên màn ảnh rộng và làm cho xứng với sự phức tạp của cách tàu ngầm hoạt động?’ Và biết rằng tôi sẽ không thể dựng được cả một chiếc tàu ngầm. Có rất nhiều lo lắng,” anh nói. “Cỗ máy chiến đấu này là một cảnh tượng tuyệt vời và đáng sợ. Quả là một tác phẩm công nghệ phi thường.”

Thế giới dưới nước công nghệ cao là ngôi sao không ghi ‘credit’ của Hunter Killer, với Butler trong vai Thuyền trưởng Joe Glass, người đưa tàu ngầm lặn sâu của anh – được thiết kế để săn lùng và phá hủy tàu địch – đi bên dưới băng Bắc Cực để ngăn chặn cuộc đảo chính quân sự ở Nga.

Đó là phim bắp rang thuần túy hư cấu của Hollywood, nhưng dựa trên cuốn tiểu thuyết Firing Point, do George Wallace viết, vị chỉ huy đã nghỉ hưu của tàu ngầm hạt nhân tấn công USS Houston.

Đạo diễn Donovan Marsh lên nắp tàu ngầm hạt nhân USS Annapolis

Marsh biết anh sẽ cần tạo ra một môi trường hiện thực trong phim. Trước khi bắt đầu sản xuất, Butler (diễn viên, nhà sản xuất bộ phim, đã không thể thực hiện chuyến tham quan mới nhất này) và Marsh trải qua ba ngày quan sát và ăn ngủ trên USS Houston. Có những khoảnh khắc phấn khởi thuần khiết, chẳng hạn nói lời từ biệt từ xa với căn cứ tại Trân Châu cảng, Hawaii, từ trên nắp tàu ngầm mở ra với xì gà ăn mừng.

“Đó là điều đầu tiên bạn trải nghiệm trên tàu ngầm, ba tiếng đồng hồ chỉ nhìn mình rời cảng,” Butler nói qua điện thoại. “Cảm giác đó cực kỳ mạnh mẽ, không thể nào quên và hào hứng.”

Nhưng chuyến đi công tác ấy, Marsh ngủ ở khu bến tàu với đoàn phim, đã thuyết phục vị đạo diễn rằng anh cần đặt toàn bộ bối cảnh phim trên một đế thủy lực khổng lồ để nắm bắt chuyển động thực tế – và cần thêm sự giúp đỡ của Hải quân để kể câu chuyện.

Bộ Quốc phòng Hoa Kỳ đã cấp cho Marsh hai ngày trên một tàu ngầm hạt nhân khác quay những cảnh với các tàu ngầm thật để đưa vào kịch tính hư cấu của bộ phim, cho thấy thủy thủ đoàn thực hiện diễn tập cứu hỏa và náo loạn rời khỏi các giường tầng đông đúc. Một người đóng thế cho Butler thực hiện cảnh trượt xuống thang tàu qua “hàng triệu đường ống và dây điện” một cách ấn tượng.

Đạo diễn Donovan Marsh trong phòng kiểm soát với thủy thủ đoàn USS Annapolis

“Đó là một cảnh quay tuyệt vời,” Marsh nói, ngạc nhiên trước những vận hành phức tạp nhồi nhét bên trong vài trăm bộ của khối thép HY-80. “Nhưng không thể nào dựng cả thế này chỉ để quay một cảnh.”

Marsh gắn máy quay vào bên hông tàu để quay tàu lặn xuống và sử dụng phòng “huấn luyện-ướt” của căn cứ, nơi các thủy thủ trải nghiệm thực tiễn về kiểm soát thiệt hại, để quay cảnh ngập nước chết người. Giải trí ngoạn mục là nắm bắt một chiếc tàu ngầm đang làm “cú đánh khẩn cấp”, tức ngoi lên mặt nước đột ngột.

Cảnh quay đó rất khó. Chỉ quay được một lần, và Marsh, trên trực thăng, không được cho biết tọa độ của tàu ngầm đang nổi lên. Đó là “tuyệt mật”.

“May thay, nó xuất hiện ngay góc quay và chúng tôi bắt được nó,” anh nói.

Ngay cả đối với các thường dân trong chuyến đi trong ngày trên tàu Annapolis, khía cạnh “mật” phủ bóng lớn trên một con tàu với công nghệ quân sự hàng đầu của quốc gia. Điện thoại di động và máy ảnh được thu giữ (hình ảnh do Hải quân cung cấp sau khi chính thức được phép để đảm bảo không tiết lộ bí mật). Người giám sát luôn có mặt, và phần lò phản ứng hạt nhân là cấm hoàn toàn. Các câu hỏi đơn giản như tốc độ hoặc khoảng cách di chuyển được trả lời một cách lịch sự “Đó là bí mật.”

Đại cảnh căn cứ hài quân trong phim

Nhưng Marsh được cấp một chuyến tham quan đầy đủ con tàu (trừ lò phản ứng hạt nhân), từ phòng ngư lôi (anh được bóp cò một ống phóng ngư lôi chứa đầy nước) đến bếp ăn rộng 90 bộ vuông (chỗ này có thể được tối đa hóa để phục vụ toàn bộ thủy thủ đoàn lên đến 137 người).

Các món ăn là một bất ngờ lớn, với tôm hùm và bít tết bữa ăn tối và pizza ăn đêm khi có những chặng quan trọng đáng ăn mừng. Đó là chìa khóa cho nhuệ khí trong một tàu ngầm có khả năng ở dưới nước 90 ngày với những hạn chế chặt chẽ.

“Và thuyền trưởng ăn giống như bất kỳ thủy thủ nào khác. Có nghĩa là tất cả chúng tôi ở đây cùng nhau,” Thuyền trưởng Christopher Cavanaugh, thiếu tướng hải quân của Hải đội Tàu ngầm 11, nói trong chuyến tham quan.

Hải quân Mỹ không nhận thù lao cho bộ phim Hunter Killer, và các sĩ quan nhấn mạnh rằng không lấy tiền của người đóng thuế, khi đoàn làm phim tham gia các cuộc tập trận và diễn tập đang tiến hành. Nhưng việc quay một bộ phim như Hunter Killer có ích lợi lớn về mặt quan hệ công chúng, miêu tả kịch tính và phấn khích tiềm năng của thế giới dưới đáy biển.

Thế giới dưới nước công nghệ cao là ngôi sao không ghi ‘credit’ của Hunter Killer

“Họ rất cần người tham gia thủy thủ đoàn tàu ngầm, và ở trong kiểu không gian đóng như thế này không phải ai cũng thích,” Marsh nói. “Đưa điều này lên màn ảnh rộng có thể được xem như một công cụ tuyển quân.”

Các quan chức Hải quân khuyến khích quyết định của Marsh bổ sung một thủy thủ nữ trên tàu trong Hunter Killer: Phụ nữ mới được phép tham gia lực lượng chiến đấu từ năm 2010, và không có thủy thủ nữ nào trên tàu Annapolis. “Đó là tương lai và là một bổ sung tuyệt vời cho bộ phim,” Marsh nói.

Vị đạo diễn được đãi ăn trưa hamburger trong phòng ăn, chốn hỗn độn truyền thống của các sĩ quan, trên một chiếc bàn có thể dùng làm bàn phẫu thuật trong trường hợp khẩn cấp dưới nước. Các tấm biển “đóng mở không tiếng động” trên cửa ra vào nhắc nhở rằng chúng phải được đóng lại một cách yên lặng để tránh gây rung động có thể bị đối phương phát hiện bằng sóng âm.

Sau khi ăn bánh mì kẹp thịt và kem vani, Marsh được chỉ huy của tàu ngầm John C. Witte gắn ghim cài khách danh dự, nói với anh, “Cảm ơn vì những gì anh đã làm. Và tôi rất nóng lòng được xem phim.”

Khi Annapolis nổi lên mặt biển để trở về căn cứ, Marsh quay cảnh cuối cùng từ nắp tàu. Chẳng đúng lúc chút nào, một nhóm cá heo xuất hiện dọc theo phía đuôi tàu. Chúng nhảy lên vui vẻ trong không khí bên cỗ máy chiến tranh.

Đạo diễn suy ngẫm về thế giới mà anh sắp tiết lộ ở rạp chiếu.

“Rồi một ngày những người đàn ông này sẽ đi ra ngoài kia và có thể chết. Đó là những gì đọng lại với tôi. Nhưng bạn cũng nghĩ, thật là một trải nghiệm phi thường. Và là một vinh dự được mô tả những người này ngay cả trong một thế giới làm-để-cho-người-ta-tin.”

Dịch: © Hải Đăng @Quaivatdienanh.com
Nguồn: USA Today