Cái mà giới truyền thông Hàn Quốc gọi là “thể loại chính kịch” là những
bộ phim không có cốt chuyện lãng mạn - kinh dị, hành động, kỳ bí hay
tương tự. Phim Hàn nổi tiếng cả trong nước lẫn quốc tế bởi phim hài tình
cảm và những câu chuyện về nhiều đường tình ngang trái.
Mùa phim Hàn hiện tại đang phá vỡ khuôn mẫu này trong sự phô trương ầm ĩ. Thực sự, những bộ phim như
Three Days,
God’s Gift – 14 Days,
Golden Cross hay
Gap Dong
đang được thổi phồng từng ngày bởi các phương tiện truyền thông khác
nhau. Chúng đang trực tiếp cạnh tranh với các phim tình cảm truyền thống
khác.
Trên, trái sang: Golden Cross, Three Days
Dưới: Gap Dong
Những phim “thể loại chính kịch” này trước đây là đặc trưng của các đài
truyền hình cáp vốn phát sóng lại phim truyền hình Mỹ, mà chủ yếu là
phim “thể loại chính kịch” chứ hiếm khi có phim thể loại lãng mạn. Ví dụ
như OCN, vốn sẵn một lượng lớn khán giả thích thú với “thể loại chính
kịch” Mỹ hoàn toàn có khả năng đưa “thể loại chính kịch” của mình tới
người xem khá dễ dàng.
Tuy nhiên, sản xuất và phát sóng “thể loại
chính kịch” đối với các nhà đài trong “ba ông lớn” lại là một xu hướng
mới. Phá vỡ khuôn mẫu phim hài-tình cảm, bi kịch, cổ trang và gia đình,
“thể loại chính kịch” hiện tại đã bắt đầu trở thành thể loại chính. Các
phương tiện truyền thông đang ca tụng cả nội dung lẫn quá trình sản xuất
những bộ phim này, thậm chí gọi đây là “Kỷ nguyên mới của phim truyền
hình Hàn Quốc”.
Đó có thực sự là điều đang diễn ra? Bộ mặt của phim Hàn đang thay đổi hết cả? Hay đó chỉ là bong bóng cuối cùng cũng sẽ nổ bụp?
Những
phim “thể loại chính kịch” mới mẻ đó có thể không phải là thứ to tát
gì. Có khi tình cảm mới mẻ dành cho thể loại và nội dung mới này nảy
sinh từ sự mệt mỏi đối với phim hài lãng mạn – nhưng theo như thế giới
đã chỉ ra, sự hứng thú với phim hài tình cảm sẽ trở lại sau một thời
gian.
Gap Dong, Golden Cross, God's Gift - 14 Days
Có một chút vấn đề khi “thể loại chính kịch” tiếp tục sự phổ biến của
nó. Vấn đề đầu tiên là người ta cần làm phim hoàn hảo hết mức có thể.
Nói cách khác, mạch chuyện đòi hỏi cách thể hiện hoàn hảo. Nếu như sự
hồi hộp không liên tục trong toàn bộ phim, sự thích thú ban đầu đối với
phim sẽ nhạt đi nhanh chóng.
Làm sao sự căng thẳng có thể kéo dài liên tục trong 16 hay 20 tập phim? Câu trả lời là thường không làm được. Những phim như
Three Days hay
God’s Gift chẳng hề phát sốt như lời khẳng định. Nielsen Hàn Quốc cho thấy
Three Days đạt tỷ suất 11% trong khi
God’s Gift yên vị với 8%. Đó là tỷ suất cực kỳ thấp đối với phim của đài SBS.
Gap Dong của tvN đạt 2%, cũng không hẳn là tệ đối với phim của kênh cáp, nhưng chỉ bằng một nửa so với những gì
Emergency Couple làm được.
Điều
phản ánh ở đây đó là chẳng có sự tương quan nào giữa tỷ suất và những
gì truyền thông thổi phồng. Mặc dù một số người cho rằng khi các phương
tiện truyền thông chuyển dần thành nội dung số, việc sử dụng tỷ suất
người xem để đánh giá sự phổ biến của một chương trình hay một bộ phim
sẽ nhanh chóng trở thành phương pháp lỗi thời. Tuy nhiên, những phim như
My Love From the Star hay
The Heirs ghi nhận tỷ suất
cao hơn nhiều so với bất kỳ phim nào thuộc “thể loại chính kịch”, cho
thấy rằng tỷ suất người xem vẫn là một phương pháp có căn cứ để đo lường
độ phổ biến của một chương trình thông qua lượng người xem – và những
bộ phim đó không tốt được như thế.
The Heirs (trái), My Love From The Star
Vấn đề thứ hai phim “thể loại chính kịch” vấp phải là chi phí sản xuất
lớn. Nguyên nhân là do những phim “thể loại chính kịch” này phải cạnh
tranh với phim Mỹ. Một bộ phim được sản xuất nghèo nàn, xoàng xĩnh sẽ
không đủ khả năng thu hút sự chú ý của những người xem vốn đã có khẩu vị
được nâng cao bởi chất lượng sản xuất của những bộ phim gắn mác US.
Đây
là khó khăn chồng khó khăn một phần bởi “thể loại chính kịch” nhìn
chung không phải là món hàng xuất khẩu khả quan. Ngoại trừ
Three Days,
không phim “thể loại chính kịch” nào làm tốt ở thị trường quốc tế.
Những bộ phim Hàn này có thể có cốt chuyện tuyệt vời, nhưng giá trị thể
hiện và sản xuất của phim Mỹ hay Anh là điều phim Hàn không đơn giản mà
đạt tới được. Cũng như bất cứ loại hình kinh doanh nào, “thể loại chính
kịch” và “chi phí cao, doanh thu thấp” của chúng không phải là thứ có
thể đứng vững được.
Đồng thời cũng có những băn khoăn về nội
dung. Cụ thể là, nội dung của những phim “thể loại chính kịch” thường
phức tạp do bản chất của nó là vậy. Nếu cốt chuyện không được sắp xếp
hoàn hảo khi mở đầu phim, phần còn lại sẽ chỉ là một lớp sương mù, một
phần là do mạch chuyện kéo dài 18-20 tập, thỉnh thoảng đến 24 tập phim.
Do đó, có những băn khoăn về tính hiệu quả của phương pháp phát triển
nội dung kiểu vậy.
Với tất cả những điều vừa nêu, ngày mà Hàn Quốc tạo được những phim được quốc tế ca ngợi sánh với các tuyệt tác như
Sherlock của BBC hay
24
của FOX có vẻ như không còn quá xa. Tuy nhiên còn một số chướng ngại
vật nhất định cần vượt qua, khi mà thực sự vượt được, phim Hàn có thể sẽ
trở thành nguồn xuất khẩu lớn hơn cả nhạc Hàn.
Dịch: © Ngô Bình @Quaivatdienanh.com
Nguồn: Kpop Stars
Hãy chia sẻ ý kiến của bạn về bài viết này trên
Facebook của chúng tôi