Không nghi ngờ gì, bộ phim do Halina Reijn đạo diễn đã cho thấy nữ
diễn viên đang ở phong độ minh tinh đỉnh cao của mình, với cơ hội thể
hiện màn trình diễn sâu sắc và táo bạo hơn trong phim điện ảnh sau một
thời gian dài
|
“Có gì đó trong tôi muốn nói rằng, Được rồi, bộ phim này được làm cho
màn ảnh rộng và để mọi người xem,” cô nói với người viết. “Nhưng sau đó tôi lại
nghĩ, Đó là màn trình diễn trên dây. Tôi không chắc mình có đủ can đảm
không.” Nghe có vẻ cô đang vạch ra kế hoạch trong lúc trò chuyện với
Vanity Fair
cho bài phỏng vấn đầu tiên của cô về bộ phim. Mới xem xong nên người
viết cũng hiểu vì sao. “Có lẽ tôi sẽ xem — tôi sẽ kể bạn nghe sau,” cô
nói và cười. “Tôi đã làm một số bộ phim khá hở hang, nhưng không như thế
này.”
Không nghi ngờ gì, bộ phim do Halina Reijn (
Bodies Bodies Bodies)
đạo diễn đã cho thấy nữ diễn viên đang ở phong độ minh tinh đỉnh cao
của mình, với cơ hội thể hiện màn trình diễn sâu sắc và táo bạo hơn
trong phim điện ảnh sau một thời gian dài. Nó cũng phù hợp với danh mục
phim danh giá của cô và sự sẵn lòng nổi tiếng với các dự án miêu tả
thẳng thắn về tình dục phụ nữ.
Tuy nhiên,
Babygirl vẫn
là một lãnh địa đáng ngạc nhiên. Trong tay Reijn, đó là một bài giảng
đầy tính chuyên môn về sở thích tình dục, phá vỡ nỗi xấu hổ chung về
những tưởng tượng tình dục bằng cách đưa ra hành trình của một người phụ
nữ theo cách không phán xét và qua nhiều lớp phức tạp, phong phú. Nó
trải dài từ ngớ ngẩn đến đáng sợ đến lộn xộn đến buồn sâu sắc. Và gợi
cảm. Luôn gợi cảm.
Kidman trong vai chính Romy, một giám đốc điều hành kinh doanh quyền lực ở New York
|
“Tôi biết chúng tôi đã đạt được một điều, là tạo ra một bộ phim thực sự
nóng bỏng,” Reijn nói với nụ cười tươi. “Tôi không biết hay hay dở —
chuyện đó tùy thuộc vào mọi người — nhưng tôi chắc chắn về điều đó.”
Là diễn viên sân khấu người Hà Lan thành đạt chuyển sang làm đạo diễn, Reijn đã viết kịch bản
Babygirl
từ tình yêu lâu năm của cô dành cho thể loại phim gợi cảm. Cô định hình
phong cách qua tác phẩm của các đạo diễn như Paul Verhoeven (
Basic Instinct) và Adrian Lyne (
Indecent Proposal).
“Họ khiến tôi cảm thấy bớt đơn độc với những tưởng tượng và ham muốn
tình dục ẩn giấu của riêng mình, và từ khoảnh khắc đó, tôi bắt đầu mơ về
việc có thể tự mình tạo ra thứ gì đó như vậy — nhưng theo góc nhìn của
riêng tôi,” cô nói. “Ước mơ này đã tiếp thêm lửa để tôi cố gắng làm sáng
tỏ điều đó, bởi vì tôi vẫn đang đấu tranh với nỗi xấu hổ của chính
mình.”
Babygirl có Kidman trong vai chính Romy, một giám
đốc điều hành kinh doanh quyền lực ở New York. Cô dường như cân bằng
giữa thành công trong sự nghiệp và cuộc hôn nhân viên mãn với một đạo
diễn sân khấu (do Antonio Banderas thủ vai). Vết nứt trên lớp vỏ bọc đó
tự lộ ra vào đêm khuya, Romy thủ dâm một mình sau khi quan hệ tình dục
với chồng. Cô bị cắt rời với những ham muốn của mình. Chú ý cụ thể vào
cực khoái ở phụ nữ là trọng tâm trong ý định của Reijn.
Halina Reijn với Nicole Kidman
|
“Trong phim, bạn vẫn thường thấy một người phụ nữ đạt cực khoái trên màn
ảnh mà về mặt giải phẫu là không thể,” cô nói. Thực tế đó ám chỉ đến sự
giày vò bên trong của Romy: “Càng muốn hoàn hảo, mọi thứ càng bắt đầu
sụp đổ một cách nguy hiểm hơn — và bạn phải đối phó với những thứ bên
trong mình.”
Xuất hiện Samuel (Harris Dickinson của
Triangle of Sadness),
thực tập sinh mới của công ty — và là người khởi xướng cho bộ phim này
trở nên hấp dẫn. Sau khi được Romy làm cố vấn chính thức, anh thể
hiện rõ mình bị cô cuốn hút. Từ đó, ranh giới của một mối quan hệ tình
dục bị cấm đoán được gỡ bỏ, từng nhịp một, và được thúc đẩy bởi sự khác
biệt về quyền lực, tuổi tác và giới tính.
Reijn đầu tư vào cuộc
đàm phán thực sự giữa hai người khám phá những ham muốn mấp mé nguy hiểm
và khuất phục. Đạo diễn gọi khía cạnh này của
Babygirl là “soi
tia X” vào sở thích tình dục. Nó hấp dẫn, tiết lộ một cách kỳ lạ — và
rất quan trọng đối với sức mạnh gợi cảm không thể cưỡng của bộ phim.
Romy dường như cân bằng giữa thành công trong sự nghiệp
|
“Họ cố gắng đóng những vai trò khác nhau, thú vị với nhau, nhưng họ cũng
có thể đáng sợ và xấu hổ,” Reijn nói. “Chúng tôi không thể hiện những
tưởng tượng bóng bẩy này; thực ra đó là một nỗ lực để thể hiện khía cạnh
con người của tất cả chuyện ấy. Theo tôi, nó nóng bỏng hơn nhiều vì
không phải một kết quả cuối cùng hoàn hảo — chính là điều thường diễn ra ở chốn phòng the.”
Cuộc gặp gỡ thực sự đầu tiên của Romy và
Samuel, bản song ca được dàn dựng tuyệt vời trong phòng khách sạn tồi
tàn, đã kết tinh tất cả những điều này và định nghĩa lại Romy với khán
giả. “Khi chúng ta gặp cô ấy, chúng ta chỉ thấy lớp trên cùng của sự tồn
tại của cô ấy trông rất hấp dẫn và giống như Giáng sinh và giống như
The Sound of Music,”
Reijn nói. “Trong một phòng khách sạn khuất kín, chúng ta thấy một con
thú rất khác, nếu bạn muốn nói vậy. Tôi nghĩ rằng rất nhiều phụ nữ không
thoải mái với con thú bên trong chính họ. Họ thà để vai trò đó cho trai
hư.”
Reijn đã viết
Babygirl dành cho Kidman đóng. Là
một diễn viên, khi chờ đợi trong cánh gà chuẩn bị bước lên sân khấu, cô
nghĩ đến diễn xuất màn ảnh của Kidman để lấy lại tinh thần tiếp tục biểu
diễn. “Tôi sợ đến mức muốn nôn và muốn chết, vì vậy tôi sẽ lấy Nicole
làm động lực — tất nhiên là tôi chưa từng biết cô ấy ngoài đời, nhưng sự
can đảm của cô ấy trong các bộ phim là ngọn đuốc mà tôi khiêm tốn cố
gắng dõi theo,” Reijn nói. Cô biết Romy sẽ cần một diễn viên có sự can
đảm đó — và cô biết là ai.
và cuộc hôn nhân viên mãn với một đạo diễn sân khấu (do Antonio Banderas thủ vai)
|
“Tôi chỉ nghĩ rằng, ‘Được rồi, vậy đi. Tôi sẽ mở lòng mình với cô theo
mọi cách, và cùng nhau xem chúng ta sẽ đi đến đâu,’” Kidman nói. “Tôi hy
vọng bạn cảm thấy chúng tôi trong bộ phim, vì nó thực sự là chúng tôi.”
Trong
quá trình chuẩn bị kỹ lưỡng của mình, Kidman và Reijn thường xuyên gặp
nhau ở New York. Họ sẽ nói về những trải nghiệm ngoài đời trần trụi
nhất, và xem xét những cảnh khiêu khích nhất trong kịch bản và cùng nhau
chỉnh sửa. “Rất nhiều chủ đề trong phim của tôi đã được khám phá qua
lăng kính tình dục,” Kidman nói. “Tôi không loại bỏ điều đó hoặc cố gắng
giả vờ không có chuyện đó.”
Tuy nhiên, kể một bộ phim theo cách
lộ liễu như vậy từ góc nhìn của một người phụ nữ, với một người phụ nữ
đằng sau máy quay, mang lại cảm giác độc đáo. Hợp tác này đã mang đến
cho Kidman mức độ thân mật trong công việc làm phim mà trước giờ cô chưa
từng trải nghiệm.
“Đó là khả năng trao đổi trung thực và sống
động đến khó tin — giữa phụ nữ với nhau, như thể bạn đang ngồi trên
giường nói chuyện với chị gái hoặc bạn thân của mình,” Kidman nói. “Cực
kỳ an toàn. Halina có bản năng làm mẹ rất mạnh mẽ, vì vậy cô ấy rất bảo
bọc tất cả chúng tôi. Đặc biệt là tôi.”
Mối quan hệ quyến rũ giữa Romy và Samuel diễn ra theo phong cách hiện đại rõ rệt
|
Nói đến việc biên đạo các cảnh tình dục, mà Reijn ghi lại trong những
cảnh quay cực kỳ dài không cắt, sự an toàn được nhấn mạnh. Kidman và
Dickinson đã làm việc với các điều phối viên thân mật, những người có
thể bày ra cấu trúc chính xác những thay đổi của một chuỗi cảnh nhất
định, báo hiệu những khoảnh khắc khoái cảm, khó chịu và mọi thứ ở giữa
để các diễn viên nhập vai một cách chân thực. Những cảnh này đã được bày
ra trong các buổi diễn tập và sau đó được điều chỉnh trong quá trình
quay phim thực tế khi cần thiết. Khi đến lúc, các diễn viên nhập tâm,
với máy quay của Reijn chỉ chạy và chạy. “Tôi chưa bao giờ thực sự thoát
khỏi nó,” Kidman nói.
Khi Kidman đào sâu, chưa từng có gì giống
như thế. “Khiến tôi bị giày xéo. Đến một lúc, tôi nghĩ, tôi
không muốn bị chạm vào. Tôi không muốn làm chuyện này nữa, nhưng đồng
thời tôi cũng bị thúc đẩy phải làm. Halina sẽ ôm tôi và tôi sẽ ôm cô ấy,
vì chuyện đó quá đe dọa với tôi,” Kidman nói. Cô thừa nhận vẫn còn thấy
thế nhiều tháng sau khi quay: “Giống như, Trời ơi, tôi đang làm chuyện ấy, và bây giờ cả thế giới sẽ nhìn thấy. Đó là một cảm giác rất kỳ lạ.
Đây là điều bạn làm và giấu trong các video quay ở nhà của mình. Đây
không phải là chuyện mà thông thường sẽ được cả thế giới nhìn thấy.”
Reijn đầu tư vào cuộc đàm phán thực sự giữa hai người khám phá những
ham muốn mấp mé nguy hiểm và khuất phục. Đạo diễn gọi khía cạnh này của
Babygirl là “soi tia X” vào sở thích tình dục. Ảnh: đạo diễn Reijn chỉ đạo Kidman và Harris Dickinson trên trường quay
|
“Tôi cảm thấy quá phơi bày với tư cách là một diễn viên, một người phụ
nữ, một con người,” cô tiếp tục. “Tôi phải vào và ra như thể, tôi cần
phải mặc lại đồ bảo hộ của mình. Tôi vừa làm gì vậy? Tôi đã đi đâu? Tôi
đã làm gì vậy?”
Mối quan hệ quyến rũ giữa Romy và Samuel diễn ra
theo phong cách hiện đại rõ rệt. Chắc chắn công thuộc về Reijn, tiếp nối
phim châm biếm đẫm máu về Thế hệ Z
Bodies Bodies Bodies bằng
một hiểu biết sâu sắc khác về lề thói đương đại. Và Dickinson là sự
kết hợp hoàn toàn bất ngờ trong bộ phim hai nhân vật này: Anh có thể đưa
ra mệnh lệnh áp đặt và lời xin lỗi nhẹ nhàng trong cùng một hơi thở, và
thế nào đó vẫn giữ được sự gợi cảm.
“Cách Harris vào vai người
thống trị trong mối quan hệ rất khác so với cách một người thuộc Thế hệ X
thời của tôi vào vai người thống trị,” Reijn nói. “Tôi muốn tạo ra một
nhân vật nam đang thử nghiệm và cũng bối rối bởi, ‘Tôi phải là người
đàn ông như thế nào ngay bây giờ? Nam tính là gì và làm sao xin sự
chấp thuận, nếu cùng lúc đó, tôi được yêu cầu trở thành người thống
trị?’”
Ranh giới của một mối quan hệ tình dục bị cấm đoán được gỡ bỏ, từng
nhịp một, và được thúc đẩy bởi sự khác biệt về quyền lực, tuổi tác và
giới tính
|
Babygirl sẽ xuất hiện trong cuộc tranh luận đang diễn ra giữa
những người xem trẻ tuổi về sự cần thiết — và số lượng — của cảnh quan
hệ tình dục chi tiết trong phim. Reijn ý thức sâu sắc cuộc trò chuyện
đó và bản thân cô cũng cảm nhận được tác động của sự bão hòa kỹ thuật
số. “Trong một xã hội đang phân cực khắp mọi nơi, theo mọi cách, thì
việc chúng ta phải tiếp tục soi sáng những điều chúng ta sợ hãi là rất
quan trọng,” cô nói, trước khi đùa rằng đôi khi bạn bè gọi cô là “người
kiểu cách”. Sau khi đã xem
Babygirl thì thấy thật khó tin điều
đó, nhưng có lẽ mục đích chính là như thế. Không thể phủ nhận bộ phim
hấp dẫn (Reijn thích dùng từ “tươi mọng”) — và thay vì theo phong cách
đen tối, định mệnh của nhiều bộ phim gợi cảm, đây là một bộ phim giải
trí vui nhộn, táo bạo hướng đến hy vọng. Nó cảm động kiểu kỳ lạ, thậm
chí ngọt ngào.
Khi người viết đề cập với Kidman về cuộc tranh cãi
hiện tại xung quanh vấn đề tình dục trong phim, cô bối rối. “Anh nói gì
cơ?” cô hỏi. Người viết giải thích chủ đề này kỹ hơn. “Tôi nào có
biết,” cô nói. “Tôi chỉ làm việc với sự rời bỏ.” Thể hiện rõ trong
Babygirl.
Cô nói đã lâu rồi cô không làm việc theo phong cách “phim độc lập, A24”
như thế này và thấy rất cảm hứng. “Bạn nắm bắt mọi thứ khi có thể, bạn
đang làm những gì có thể — bạn có thời gian rất hạn chế, nhưng mọi người
ở đó đều chia sẻ trái tim và tâm hồn,” cô nói.
Đạo diễn Reijn cùng Nicole Kidman và Harris Dickinson ở Venice 2024
|
Kidman đã chia sẻ gì — và đạt được gì — trong quá trình thực hiện
Babygirl?
“Đó là chuyện riêng tư,” cô trả lời ngay. Cô cảm thấy như mình vẫn chưa
có “áo giáp” cho buổi ra mắt đang chờ đợi. Cô biết sẽ có nhiều phản ứng
khác nhau. “Thật dễ tổn thương, nhưng đến chết tôi cũng sẽ không bao
giờ né tránh,” Kidman nói. “Tôi sẽ đặt mình vào vị trí dễ bị tổn thương
và xem chuyện đó dẫn mình đến đâu.”
Dịch: © Phương Hà @Quaivatdienanh.com
Nguồn: Vanity Fair