Trước kia, phim dành cho tuổi ‘teen’ thường đem những nhóm học sinh ‘sành điệu’ ra so sánh với những người ‘phàm trần’. Nhưng Pitch Perfect là loạt phim về một nhóm hát a capella (phong cách hát không cần có nhạc đệm - ND), và ai cũng có thể tham gia.
Nếu thành công của
Pitch Perfect là một hiện tượng, thì nó chứng tỏ thiếu niên ngày nay không còn muốn trở nên ‘cool’ nữa.
Và ai mà trách được chứ? Sành điệu như vậy mệt thật! Muốn sành điệu bạn
phải mất tiền mua váy áo đắt tiền, tham gia vào những nhóm bạn bè khép
kín, và tiệc tùng và tụ tập thâu đêm. (Nghe đã thấy mệt rồi!) Theo
truyền thuyết điện ảnh dành cho tuổi mới lớn, muốn trở nên ‘cool’, bạn
phải đi đứng theo một phong cách nhất định, ăn nói theo một phong cách
nhất định và mặc màu hồng vào ngày thứ tư. Cuối cùng, bạn phải bị nhiều
người ghét, vì chẳng ai muốn đám sành điệu kiêu ngạo tự phụ kia thắng
cả.
Trong những phim cho tuổi mới lớn vào thập kỷ 90, thanh
thiếu niên được đem ra ganh đấu với nhau, và thường thì một phe sẽ thua.
Hãy tưởng tượng Taylor trong
She’s All That hay đám bắt nạt trong
Never Been Kissed và
The Craft – tất cả đều bị chê bai nhưng không có chút gì giải thích tại họ họ lại xấu tính tới vậy.
Phim tuổi mới lớn ngày nay đã định nghĩa lại khái niệm ‘cool’. Giờ, ‘cool’ là tốt bụng, (
The Hunger Games), biết chấp nhận những sự khác biệt (
The Perks of Being a Wallflower) và cảm thông (
The Fault in Our Stars). Trong phim
The DUFF
của năm nay (DUFF là viết tắt của ‘designated ugly fat friend’, hay
‘người bạn béo và xấu được chỉ định’), khi Bianca Piper đối mặt với nhân
vật phản diện và cho cô ta biết rằng khái niệm tôn ti trong xã hội là
một khái niệm có hại, và hành động đó mới được cho là ‘cool’.
Trong Mean Girls, có “luật lệ” là mỗi thứ tư, các cô gái phải mặc màu hồng
Nói cách khác, giờ đây hạnh phúc không còn phụ thuộc vào việc bạn có sành điệu hay không. Đó là lý do
Pitch Perfect, về một nhóm hát a capella, lại được khán giả đón nhận tới vậy.
Có hai thứ mà
Pitch Perfect
ủng hộ: tình bạn giữa các cô gái trẻ, và việc khám phá bản thân. Ở phần
đầu bộ phim đầu tiên, khái niệm hát a capella bị bêu xấu rất nhiều: nó
không phải là một môn nghệ thuật được yêu thích, những người tham gia
nghệ thuật này hăng hái một cách quá thái, và trưởng nhóm Bella, Chloe
và Aubrey (do Brittany Snow và Anna Camp đóng một cách xuất sắc) sợ phải
thay đổi cách biểu diễn của mình.
Tất cả thay đổi khi Beca
(Anna Kendrick đóng) xuất hiện, dần dà yêu thích nhóm này và giúp đỡ cả
hai người đàn chị tôn vinh từng sở trường riêng của mỗi thành viên của
nhóm. Những thay đổi đó thật mạnh mẽ và đưa nhóm Bella tới chiến thắng ở
cuối phim. Họ tự hào yêu thích nghệ thuật này một các không hổ thẹn, và
sẵn sàng ủng hộ lẫn nhau.
Pitch Perfect 2
Thật tuyệt khi thấy Amy Béo (Rebel Wilson đóng) từ chối chấp nhận bị đối
xử tồi tệ vì cô biết cô mạnh hơn, giỏi hơn và có bạn bè che chở. Thật
tuyệt khi chứng kiến nhóm Bella trở nên còn thân thiết hơn sau một cuộc
cãi nhau, thấy Beca chấp nhận nhóm Bella cũng là gia đình của cô và tha
thứ Aubrey cho những xích mích giữa hai người, thay vì biến Aubrey trở
thành kẻ thù. Với những cô gái này, thành tâm và cảm thông là tính chất
được mong đợi. Nỗ lực tiến tới mục tiêu chung được tôn vinh. Và
Pitch Perfect,
với tất cả pha gây cười và những lời thoại châm biếm từ Elizabeth
Banks, là một cuốn sách hướng dẫn những người trẻ tuổi gắn kết với nhau
nhân danh tình bạn và thành công.
Loạt phim
Pitch Perfect đã giúp phim dành cho tuổi mới lớn tiến hóa từ khái niệm “cậu không được ngồi với chúng tôi!” của
Mean Girls
tới việc nhân ra rằng bàn ăn trưa kia đủ lớn cho tất cả. Chúng ta muốn
nhóm Bella thành công vì họ tôn vinh sự chấp nhận lẫn nhau, chúng ta
muốn trở thành một trong số họ vì biết là khi làm thế chúng ta vẫn là
chính mình. Có đủ chỗ cho cả Laney Boggses và Taylor Vaughan (người mà
người viết cho rằng phải có trải nghiệm đau thương nào đó thì mới có thể
trở nên xấu tính đến vậy) trong một nhóm như thế.
Ai quan tâm
về tôn ti trên dưới, những luật lệ về cách ăn mặc phát sinh từ sự cạnh
tranh ngầm và những buổi tiệc tùng thâu đêm chứ? (Mà bạn quan tâm thì
cũng không có gì sai cả!) Vì giờ đây, những gì là sành điệu không còn
được định nghĩa một cách hẹp hòi nữa – nó là bất cứ những gì bạn thích
và muốn gọi như thế.
Dịch: © Xuân Hiền @Quaivatdienanh.com
Nguồn: The Guardian