Bình luận phim

Divergent: Lại trở về tương lai

21/03/2014

Sau đây là những thứ dễ dàng để tạo nên một phim chuỗi dành cho tuổi mới lớn thành công.

Phim phải được đặt trong một thế giới quen thuộc nhưng có thay đổi chút xíu. Phải lạnh lẽo (hay, ít nhất, hầu như không cần người lớn), và một nhân vật chính diện đặc biệt (nhưng bị hiểu lầm). À, và nếu nhân vật chính diện đó là nữ, sẽ có tác dụng nếu cô ấy buộc phải chọn lựa giữa hai người bạn trai tiềm năng, đầy vấn đề.

Giờ tới thứ khó nhằn: Thực sự phim phải hay, với những nhân vật không lưng chừng và cốt chuyện không có vẻ khống — trong khi đó, theo luật của Hollywood, cốt chuyện phải chừa chỗ cho một vài phần tiếp theo, phần thứ hai có thể được chia làm hai phim.

Zoe Kravitz, trái, và Shailene Woodley nhảy thoát thân trong phim [Ảnh: LIONSGATE]

Divergent (phát hành ở Việt Nam với tựa Dị biệt) hội đủ hầu hết những điều kiện tiên quyết trên. Phim lấy bối cảnh một tương lai hậu tận thế xã hội bị phân hóa thành đẳng cấp; nữ vai chính, Tris, từ bỏ đẳng cấp của mình (Phái Vị tha) để tham gia đẳng cấp chiến binh (Phái Quả cảm). Nhưng trước hết cô phải trải qua trại huấn luyện.

Và kế đó, cô phải tìm cách chống trả nhà nước lãnh chúa đàn áp.

Vậy là có một số điểm đạt về nền tảng để thành công (và ghi nhận thêm là không kéo lê tuyến chuyện phụ ủy mị "mình-chọn-chàng-nào-đây?"). Nhưng cốt chuyện vẫn cho thấy một số dấu hiệu của sự na ná — chỗ này một chút Ender's Game, chỗ kia rất nhiều The Hunger Games. Đây là bối cảnh khoa học giả tưởng trong một tương lai tái chế.

Shailene Woodley, từng thể hiện vẻ bất định mong manh đáng yêu trong The DescendantsThe Spectacular Now, đảm nhận vai Tris, một cô gái dường như là một "dị biệt" hiếm có — trong một xã hội phân chia con người theo loại cảm xúc chi phối (chẳng hạn như can đảm hay cảm thông hay trung thực) mỗi loại cô đều có một chút.

Điều này (với những lý do không thuyết phục) khiến cô là một mối hiểm họa. Thế nên cô che giấu những thuộc tính của mình, trong khi tập luyện với Phái Quả cảm.

Woodley thể hiện vai diễn rất tốt — không giống nàng Katniss sắt đá của Jennifer Lawrence trong The Hunger Games, cô cởi mở, và không quả quyết. Còn Theo James, trong vai huấn luyện viên chính của cô (và cuối cùng thành người yêu, tất nhiên) có phong thái nam tính mạnh mẽ.

Theo James có phong thái nam tính mạnh mẽ

Nhưng hệ thống đẳng cấp trong câu chuyện không logic như các chiến binh tuổi 'teen' của Ender's Game, cũng không hoang đường rõ rệt như trò sổ xố hiến tế của The Hunger Games, và tình huống phức tạp của màn ba — liên quan đến âm mưu kiểm soát suy nghĩ — chỉ là kiểu khoa học giả tưởng của thập niên 1950.

Mà lại theo cách không hay.

Đạo diễn Neil Burger — có những phim hay nhất vẫn còn tinh tế như The IllusionistLimitless phiêu phiêu — có hứng thú với thuốc kích thích, vạch trần những ảo giác tiên đoán lộ trình của con người. Có một vài thủ pháp đẹp khác nữa — đu dây băng qua Chicago đã bị tàn phá một nửa, cách đánh đá toàn quyền cước.

Nhưng cuối cùng vẫn là Kate Winslet trong một vai phản diện băng giá tẻ nhạt, và những chiến binh vô tri mang súng ống bước tiếp bước trên đường phố. Và kỹ thuật làm mờ dần cho phép những phần phim tiếp theo không cần thiết mà lại rất cần có (tuy nhiên, nếu những phần tiếp theo sẽ ra mắt, liệu người ta có dám theo đúng cái kết của bộ tiểu thuyết ba tập gốc không?)

Hãy cho bộ phim này thành tích vì, đúng vậy, tập hợp chính xác những điều cốt lõi của phim chuỗi dành cho tuổi mới lớn, và có hai vai chính trẻ trung hấp dẫn đưa những điều đó thành hiện thực. Cũng ghi nhận, ít ra là, phim đã giới thiệu đến khán giả trẻ những từ "quả cảm - dauntless," "vị tha - abnegation" và "thân thiện - amity".

Vậy vấn đề thực sự của Divergent là gì? Suy cho cùng, phim không dám đủ khác biệt.

Lưu ý phân loại: Phim có yếu tố bạo lực và nhạy cảm.

Divergent (PG-13) Summit (138 phút)
Đạo diễn Neil Burger. Với các diễn viên chính: Shailene Woodley, Theo James.

Đánh giá: ★ ★

Dịch: © Ngân Mai @Quaivatdienanh.com
Nguồn: The Star-Ledger


Hãy chia sẻ ý kiến của bạn về bài viết này trên Facebook của chúng tôi