Nhân vật & Sự kiện

Linda Hamilton đã trốn khỏi Hollywood nhưng Terminator vẫn tìm ra cô

02/11/2019

Nhiều thập kỷ sau phần tiếp theo đầu tiên, nữ diễn viên 62 tuổi ngần ngại trở lại với vai diễn biểu tượng của mình: “Tôi không muốn hàng xóm nhìn tôi khác đi.”

Linda Hamilton cười theo cách Courtney Love hát, với vẻ gai góc ngoa ngoắt. Sẽ là một tiếng cười đáng sợ nếu nó không bật ra dễ dàng, và nếu nó không thường xuyên nhắm vào bản thân cô.

Lấy câu chuyện mà Hamilton kể về khoảng thời gian cô đến một phòng chơi bida ở Bắc Carolina, ngay sau khi Terminator 2: Judgement Day đã cho cô ấy một vị trí vĩnh cửu trong điện thờ văn hóa đại chúng. Trong lúc chơi, Hamilton có thể cảm thấy mọi người chú ý đến cô: Đó có thực sự là nữ diễn viên đóng vai nữ bồi bàn-trở thành-nữ chiến binh Sarah Connor trong bộ phim lớn nhất năm 1991 không?

“Ai đó vờ thì thầm cốt để tôi nghe thấy: ‘Không thể là cô ấy được. Cô ấy đánh bi-a giỏi hơn thế rất nhiều!’” Nhắc lại câu chuyện, Hamilton buông ra tiếng cười khàn khàn đó. “Tôi không phải là Sarah Connor, người làm được mọi chuyện rất xuất sắc,” cô nói, gạt tàn điếu thuốc lá Camel Blue của cô vào một ly rượu gần đó. “Nên tôi phải rất thực tế, bởi vì tôi có xu hướng ngả theo hướng khác khi người ta coi nhân vật đó là tôi.”

Sau gần ba thập kỷ cố gắng rũ bỏ cái bóng dài của Sarah Connor, Hamilton 62 tuổi cuối cùng quay lại nhân vật cho Terminator: Dark Fate, ra rạp vào ngày 1 tháng 11 ở Việt Nam với tựa Kẻ hủy diệt: Vận mệnh đen tối. Bộ phim trao cho Hamilton câu cửa miệng được trích dẫn nhiều nhất, “Tôi sẽ trở lại,” dù rằng sau bao nhiêu lâu rời bỏ chuỗi phim Terminator, bạn không thể trách khán giả cứ thắc mắc cô ấy đã ở đâu.

Linda Hamilton và đạo diễn Tim Miller trên trường quay Terminator: Dark Fate

Câu trả lời có thể được tìm thấy trong căn nhà phố New Orleans đầy màu sắc nơi cô tiếp người viết một tách trà Earl Grey vào đầu tháng 8. “Uống đi, cưng!” cô nói, minh họa một trong những điểm khác biệt chính giữa cô và nhân vật của mình: Linda Hamilton sẽ vui vẻ gọi một người lạ là “bé” hay “cưng”, trong khi lần gần nhất Sarah Connor đặt một biệt danh là khi cô ấy sử dụng một hư từ như một danh từ.

Vào ngày người viết gặp cô, Hamilton tóc vàng, ăn mặc gọn gàng và không trang điểm; hai con chó, một con thuộc giống chó chăn cừu khổng lồ tên là Turk, cùng một con chó cảnh nhỏ tên Noodle, theo sát mọi cử động của cô. (“Đối lập của hôn nhân,” Hamilton cười toe toét nói.) Trên cổ tay cô ấy có một hình xăm tọa độ của biệt thự Malibu mà cô đã bán hồi năm 2012, ngay sau khi bộ phim truyền hình định kỳ Chuck kết thúc: “Một ngày nọ tôi thức dậy và nói, ‘Chà, tôi đang ở trong biệt thự xinh đẹp của tôi và các con tôi không ở đây, các đại diện của tôi không gọi, và đấy không phải là thật.’”

Tỉnh ngộ, cô bỏ lại đồ đạc và trốn khỏi Los Angeles, sống qua ngày vài năm tại một trang trại ở Virginia trước khi chuyển đến New Orleans, một thành phố có tinh thần sôi động mà cô trân trọng. “Sau bốn năm tôi biết người ở đây nhiều hơn tôi từng biết ở Malibu,” cô nói. Các bức tường của căn nhà phố hai tầng của cô dày đặc tranh và ảnh chân dung; cách duy nhất Hamilton sẽ cân nhắc lấy một người chồng mới, cô nói đùa, là nếu lời cầu hôn đến từ nghệ sĩ yêu thích của cô, Kehinde Wiley.

Trong Terminator năm 1984, Hamilton dành phần lớn vai diễn Sarah Connor của mình ngồi co rúm hoặc chạy trốn

Mặt khác, cuộc sống của cô ở New Orleans thanh đạm một cách mãn nguyện. “Anh chưa từng gặp ai yêu thích thời gian cô đơn một mình như tôi đâu,” Hamilton nói, cô đã ly dị vị đạo diễn Terminator 2 của mình, James Cameron, vào năm 1999. “Tôi đã sống độc thân ít nhất 15 năm. Mất dấu vết, bởi vì chẳng quan trọng — hay ít nhất là không quan trọng với tôi. Tôi có một mối quan hệ rất lãng mạn với thế giới của mình mỗi ngày và những con người ở trong thế giới đó.”

Đạo diễn Tim Miller, người được giao nhiệm vụ lôi kéo Hamilton trở lại vai diễn để đời của cô cho Terminator: Dark Fate, nói, “Cô ấy không quan tâm đến bất kỳ cạm bẫy danh vọng nào — thực tế, dường như cô chẳng muốn gì hết,” và nói thêm, “Một trong những điều khó khăn nhất cho cô ấy trong việc trở lại với nhân vật này là biết rằng cô sẽ phải bước ra ánh đèn sân khấu một lần nữa.”

Hamilton đồng ý: “Đó là sự do dự của tôi: Tôi có muốn đánh đổi cuộc sống đích thực, đáng yêu này để làm điều đó không? Tôi không muốn hàng xóm nhìn tôi khác đi. Chúng tôi là hàng xóm vì chúng tôi là chúng tôi, chứ không phải vì chúng tôi làm gì và tôi không muốn điều đó lần nữa len lỏi vào cuộc sống của mình.”

Khi Cameron đột nhiên liên lạc với cô để xem cô có cam kết với Terminator 2 hay không, thì Hamilton chỉ có một yêu cầu: Thay vì lại đóng người đẹp gặp nạn lần nữa, cô muốn Sarah bừng bừng

KHI CÔ LÀM bộ phim Terminator đầu tiên, phát hành năm 1984, Hamilton không bao giờ có thể ngờ được tác động của nó đối với sự nghiệp vừa chớm nở của cô. “Tôi có nghĩ mình sẽ trở thành một ngôi sao phiêu lưu-hành động không? Không một lần!” Hamilton nói. Cô lớn lên ở Salisbury, Md., và theo học Lee Giorgberg ở New York. “Tôi sẽ trở thành một nữ diễn viên kịch Shakespeare, và với Terminator, tất cả đã rẽ trái.”

Trong bộ phim khoa học giả tưởng đó, Sarah Connor là người phụ nữ bình thường được một người máy du hành thời gian (Arnold Schwarzenegger) nhắm đích bởi vì sau này cô sẽ hạ sinh vị cứu tinh của cả nhân loại. Các diễn viên và đoàn phim làm việc đêm ngày, và Hamilton dành phần lớn vai diễn của mình ngồi co rúm hoặc chạy trốn. “Về tâm lý thật là khó khăn,” cô nói. “Khi kết thúc, tôi đã chiến đấu với trầm cảm và cứ mơ về Kẻ hủy diệt.”

Điều cô không mơ là một phần tiếp theo. Nhiều năm sau, khi Cameron đột nhiên liên lạc với cô để xem cô có cam kết với Terminator 2 hay không, thì Hamilton chỉ có một yêu cầu: Thay vì lại đóng người đẹp gặp nạn lần nữa, cô muốn Sarah bừng bừng. “Tôi đã viết kịch bản hoàn toàn theo chỉ đạo của cô ấy,” Cameron nói với người viết.

Kết quả là một trong những nữ anh hùng hành động khó phai mờ nhất mọi thời đại, một người mẹ cơ bắp, chiến đấu hết mình

Phiên bản này của Sarah Connor, bị cách ly trong một bệnh viện tâm thần, có chiến tranh trong ánh mắt và một cơ thể được đào tạo thành vũ khí. Để đóng vai ấy, Hamilton sẽ phải có được vóc dáng đẹp đến đáng kinh ngạc, vì khóa huấn luyện rôbô-hậu tận thế của Sarah bao gồm các bài tập chống đẩy và, cuối cùng là, các bài tập bắn súng ngắn đến rã rời cơ bắp tay. Chỉ có một điều: “Tôi đã mang thai tháng thứ sáu khi Jim đến gặp tôi,” Hamilton nói, “và tôi rất coi trọng con cái.”

Hamilton vẫn đang trong cuộc hôn nhân với nam diễn viên Bruce Abbott khi Cameron lần đầu nêu ra ý tưởng về phần tiếp theo của Terminator; lúc ông quay lại với kịch bản hoàn chỉnh, Hamilton đã làm mẹ một bé trai mới sinh, và Abbott đề nghị ly hôn. Không phải là thời điểm lý tưởng để tham gia một bộ phim hành động đòi hỏi khắt khe như vậy, nhưng Hamilton coi đó là cơ hội để trút mọi cảm nhận vào Sarah.

“Sau khi bị bỏ lại, tôi rất cần đứng dậy và mạnh mẽ và không làm gì khác ngoài việc làm mẹ của con tôi và sẵn sàng cho bộ phim này,” Hamilton nói. “Bạn có thể thức dậy một mình với cơ thể của mình và nói, ‘Hừm, cặp hông này không còn là hông nữa — chúng là xương sườn.’ Để sống sót nhất thiết tôi phải cho phép mình có được sức mạnh, là người phụ nữ mạnh mẽ đó.”

Không có tia lửa lãng mạn nào xảy ra giữa Cameron và nữ chính của ông trong Terminator đầu tiên (ảnh), nhưng không lâu sau khi làm Terminator 2, họ chuyển đến sống cùng nhau và có một cô con gái

Kết quả là một trong những nữ anh hùng hành động khó phai mờ nhất mọi thời đại, một người mẹ cơ bắp, chiến đấu hết mình. “Nhân vật đó vẫn chưa được bình thường hóa,” Mackenzie Davis, bạn diễn với Hamilton trong Terminator: Dark Fate, nói. “Cô không làm ra vẻ cái đẹp siêu-thời thượng hay siêu nữ tính của một thời, nên điều đó cho phép nhân vật Sarah Connor trở thành biểu tượng hình ảnh siêu việt này.”

Nhưng nhược điểm của một sự biến đổi mạnh mẽ như vậy là Hollywood chỉ đơn giản gửi cho Hamilton nhiều nữ chiến binh hơn, mà cô không thấy ai trong số đó thú vị như nhân vật cô vừa đóng. “Không ai nhìn vào đó rồi nói, ‘Cô ấy có thể làm bất cứ điều gì,’” Hamilton nói, cô đã hy vọng xoay trục từ phim hành động sang phim hài. “Thay vào đó là, ‘Cô ấy sẽ ăn sống chúng ta!’ Người ta thực sự không biết phải làm gì với tôi.”

Rồi một lần nữa, “Tôi không nghĩ Linda biết phải làm gì với Linda sau Judgment Day,” Cameron nói qua điện thoại. “Tôi đã nói, ‘Này, em có thể là Bruce Willis nữ được mà.’ Nhưng cô ấy không thích làm cả dải phim hành động sau T2.”

Hamilton giải thích, “Ý niệm của tôi về diễn xuất không phải vậy.” Tuy nhiên, cô chịu lỗi vì cơ hội bị giảm sau Terminator 2: “Câu trả lời của tôi cho việc ‘thành công qua đêm’ là mang thai với Jim Cameron và biến mất hoàn toàn. Đúng lúc thế!”

“Tôi nghĩ những gì đã xảy ra lúc đó là anh ấy thực sự yêu Sarah Connor,” cô nói, “và tôi cũng vậy.”

Không có tia lửa lãng mạn nào xảy ra giữa Cameron và nữ chính của ông trong Terminator đầu tiên, nhưng không lâu sau khi làm Terminator 2, họ chuyển đến sống cùng nhau và có một cô con gái, Josephine. “Mối quan hệ đó là một bí ẩn đối với tất cả chúng ta — ngay cả Jim và bản thân tôi — bởi vì chúng tôi rất không phù hợp,” cô nói. “Tôi từng nói chúng tôi khớp nhau như ghép hình: Anh ấy lồi, tôi lõm.”

Nên rốt cuộc điều gì đã kéo hai người họ lại gần hơn? Hamilton suy ngẫm câu hỏi. “Tôi nghĩ những gì đã xảy ra lúc đó là anh ấy thực sự yêu Sarah Connor,” cô nói, “và tôi cũng vậy.”

Cameron không hẳn không đồng ý. “Ban đầu, tôi đã yêu cô ấy vì tôi nghĩ cô ấy gần gũi với Sarah hơn một chút so với con người thật của cô ấy, nhưng điều đó không quan trọng đến thế khi bạn biết ai đó,” ông nói. “Tôi nghĩ chúng tôi ở trong vòng xoáy tốc độ cao này quanh nhau trong một thời gian dài. Chúng tôi bị cuốn hút bởi nhau.”

Mối quan hệ của họ kéo dài bảy năm đầy biến động, đỉnh điểm là cuộc hôn nhân ngắn ngủi từ 1997 đến 1999.

Nhiều thập kỷ sau phần tiếp theo đầu tiên, nữ diễn viên 62 tuổi ngần ngại trở lại với vai diễn biểu tượng của mình: “Tôi không muốn hàng xóm nhìn tôi khác đi.”

“Khi chia tay Jim, tôi hoàn toàn suy sụp trong nhiều năm,” Hamilton nói. “Nhưng tôi mừng vì thoát khỏi mối quan hệ đó. Tôi sẽ không bao giờ, có lúc nào lại dành nhiều sức lực như vậy vào thứ gì không hiệu quả.”

Tuy nhiên, nói đến chuỗi phim Terminator, Hollywood mất nhiều thời gian hơn để học bài học đó.

SAU TERMINATOR 2, các hãng phim khác nhau đã cố gắng mở rộng chuỗi phim mà không có sự tham gia của Hamilton hay Cameron: Năm 2003, Terminator 3: Rise of the Machines giết chết Sarah Connor ngoài màn ảnh và không đạt được đỉnh cao phòng vé của các tiền nhiệm, trong khi những nỗ lực gần đây để hồi sinh chuỗi phim, bao gồm cả Terminator Salvation năm 2009 và Terminator Genisys năm 2015 rốt cuộc đều tịt ngòi.

Thế cho nên hai năm trước Hamilton ngạc nhiên khi nhận được thư từ Cameron, hỏi rằng cô có sẵn sàng đóng vai Sarah Connor một lần nữa không. Sau khi làm Deadpool, Miller sẽ chỉ đạo một bộ phim Terminator mới do Cameron sản xuất, và cả hai người đều cảm thấy để Terminator: Dark Fate hiệu quả, các phần tiếp theo khác phải bị xóa sạch và Hamilton sẽ trở lại vai diễn để đời của cô.

Mackenzie Davis, bạn diễn với Hamilton trong Terminator: Dark Fate

Thỉnh thoảng đóng phim truyền hình và không tham gia một phim hãng lớn nào trong hơn hai thập kỷ, nhưng Hamilton vẫn phải thấy thuyết phục để gia nhập. “Không phải tôi sợ làm cho người hâm mộ thất vọng,” cô nói. “Tôi rất sợ để Sarah Connor thất vọng.”

Động não cùng với Miller và Cameron, Hamilton đã giúp tạo ra sự lặp lại mới mẻ cho Sarah, giờ là con sói đơn độc phải hợp tác với một nữ chiến binh lai người máy (Davis) để bảo vệ một phụ nữ trẻ khác (Natalia Reyes) bị Terminator nhắm đến. Liên minh của ba người phụ nữ này không đến một cách tự nhiên.

“Ở đầu phim Sarah là một con người đổ vỡ,” Hamilton nói. “Cô là một người phụ nữ không có đất nước, phiêu bạt và đầy giận dữ.” Để hóa thân cô ấy, Hamilton phải đào sâu hơn bao giờ hết, học cách bắn tên lửa, và trở lại thể trạng chiến đấu ở tuổi 60. “Gấp 10 lần nỗ lực tôi bỏ ra cho lần thứ hai,” cô nói.

Hamilton phải đào sâu hơn bao giờ hết, học cách bắn tên lửa, và trở lại thể trạng chiến đấu ở tuổi 60. “Gấp 10 lần nỗ lực tôi bỏ ra cho lần thứ hai,” cô nói

Hamilton được đào tạo trên sa mạc với Mũ Nồi Xanh, trong khi các bác sĩ đưa cô vào chế độ bổ sung thực phẩm chức năng và hormone sinh học để xây dựng cơ bắp. “Tôi đã có cả làng chuyên gia thực thụ, cố gắng tận dụng tối đa cơ thể này,” cô nói, mặc dù sự phù phiếm không phải là nhiệm vụ. “Tôi không nghĩ sẽ có người đến với tôi và bảo, ‘Trông cô thật tuyệt ở tuổi này.’ Tôi đã ném điều đó xuống sông Mississippi rồi, bởi làm phim này không phải vì như thế. Tôi muốn mọi người nhìn thấy tôi và nói, ‘Chúa ơi, cô ấy đã già quá!’”

Cameron nói rằng “điều thực sự ngầu là một phim hành động lớn đã được đặt lên vai một nữ diễn viên 62 tuổi.” Ông cũng được truyền cảm hứng bởi sự thành công của một Jamie Lee Curtis 59 tuổi vào vai Laurie Strode tóc bạc trong Halloween hồi sinh năm ngoái. “Tôi nghĩ bạn có thể dẫn ra ví dụ về loại cơ hội như vậy đã từng được thực hiện trước đây trên một ngón tay.”

“Cực kỳ tự do khi đóng vai một người ở độ tuổi này,” Hamilton nói, mặc dù không vì thế mà Miller dễ dãi hơn với cô chút nào. Sarah Connor chiến đấu trên đất liền, trên không và dưới nước trong Terminator: Dark Fate, và quá trình quay rất gian nan. “Chúng tôi bị nhiễm trùng tai do ở trong nước suốt ba tuần,” Hamilton nói, “và sau đó họ treo ngược chúng tôi lên.”

Hamilton vẫn muốn tự mình thực hiện phần lớn các pha nguy hiểm: Nếu cô lại hóa thân Sarah Connor sau ngần ấy thời gian, đánh đổi cuộc sống yên bình của mình bằng một cuộc sống đầy những cháy nổ và ánh đèn flash, cô sẽ không làm điều đó nửa vời đâu

Tuy nhiên, Hamilton vẫn muốn tự mình thực hiện phần lớn các pha nguy hiểm: Nếu cô lại hóa thân Sarah Connor sau ngần ấy thời gian, đánh đổi cuộc sống yên bình của mình bằng một cuộc sống đầy những cháy nổ và ánh đèn flash, cô sẽ không làm điều đó nửa vời đâu. “Linda tuyệt nhất khi có thách thức,” Cameron nói.

Và khi sự việc gian khổ như vậy, Miller ngờ rằng Hamilton tận hưởng tất cả các cảnh hành động nhiều hơn những gì cô được phép. “Cô ấy mỉm cười khi bắn súng,” Miller nói. “Sau một cảnh quay tôi sẽ bảo cô ấy — ‘O.K., Linda, chúng ta phải quay lại bởi vì cô cười mất rồi’ và cô ấy nói, ‘Tôi đâu có cười!’”

Một trong những điều khó khăn nhất cho cô ấy trong việc trở lại với nhân vật này là biết rằng cô sẽ phải bước ra ánh đèn sân khấu một lần nữa

Sau khi Dark Fate đóng máy, Hamilton thừa nhận, “Tôi đã dành ba tháng trên sofa ăn bánh, rồi một sáng tôi thức dậy và nói, ‘Chết tiệt, vui quá chừng!’” Cô lại cười lớn nghe khàn khàn. “Đây là điều khó nhất và cũng là điều tuyệt vời nhất,” Hamilton nói. “Chẳng phải chúng ta muốn vậy sao?”

Dịch: © Hải Đăng @Quaivatdienanh.com
Nguồn: The New York Times