Tất nhiên đây là phần tiếp theo của
Jack Reacher, đã kiếm được
những 217 triệu đôla toàn thế giới trên kinh phí 60 triệu. Bộ phim này
sẽ đánh dấu là phim phần tiếp theo đầu tiên mà Tom Cruise đóng ngoài
loạt
Mission: Impossible hiện có. Và vì
Mission: Impossible Rogue Nation
đua đến con số 500 triệu đôla toàn thế giới với khả năng thừa thãi tiền
để thu tóm ở Bắc Mỹ lẫn ngoài Bắc Mỹ, khoảng mười năm qua trong sự
nghiệp của Cruise, cũng như mười năm sắp tới, thật rõ ràng.
Tom Cruise trong Jack Reacher
Thời của những phim như
Jerry Maguire kiếm được 153 triệu đôla ở
Mỹ đã qua lâu rồi. Nhưng màn ba có lẽ và/hoặc không chừng cả màn bốn
trong sự nghiệp của Tom Cruise dường như là hoàn cảnh cho những phim quy
mô nhỏ kiếm tiền mà chúng có thể kiếm được trong khi các phim
Mission: Impossible
cứ độ nửa thập niên gì đó lại có một phim mới để xác nhận khả năng hái
ra tiền ở phòng vé của Cruise. Nếu điều này nghe quen quen, thì đó chính
là cách Bruce Willis đã làm trong thập niên 1990. Anh đóng đa dạng các
phim trong những năm 1990, với thẻ “miễn trừ” của
Die Hard cho 20th Century Fox luôn có sẵn trong túi phòng khi khẩn cấp.
Nếu chỉ nhìn số liệu đủ loại phim mà Bruce Willis đã cho ra từ 1990 (
Die Hard 2: Die Harder) đến 2007 (
Live Free or Die Hard), bạn sẽ thấy cả những thành công cỡ vừa lẫn thất bại cỡ lớn. Thời gian năm năm của
Die Hard 2 và
Die Hard 3 cho chúng ta cả hay (
Pulp Fiction,
Nobody’s Fool), dở (
Bonfire of the Vanities,
Color of Night), và tệ (
Last Boy Scout,
Striking Distance).
Một vài trong số những phim này thành công khiêm tốn, một vài thất bại
‘khủng’. Nhưng Bruce Willis có thể biến những phim đó thành phim hàng
sao đủ loại cả vì Hollywood cho phép trong suốt những năm 1990 lẫn vì
luôn có một
Die Hard phần tiếp theo dự trữ khi tình hình trở nên khó khăn. Nhưng thật mỉa mai,
Die Hard with a Vengeance đã thua đậm hè 1995, ngay khi Bruce Willis “diễn viên” đạt đến đỉnh cao năng lực nhờ
Pulp Fiction và
Nobody’s Fool. Thế nên anh trở lại với
Die Hard không phải từ sự tuyệt vọng mà gần như là từ (trùng hợp) hào quang chiến thắng. Đó cũng chính là lộ trình của
Mission: Impossible II năm 2000 cho Tom Cruise.
Bruce Willis trong Die Hard with a Vengeance
Và năm năm tới cung cấp những phim tương tự
Twelve Monkeys và
The Fifth Element cũng như
Last Man Standing và
Mercury Rising. Rốt cuộc Willis có thể kết thúc với
Die Hard sớm thôi trước khi anh thấy mình ở cùng nhóm với M. Night Shyamalan.
Armageddon của Michael Bay trở thành phim đầu tiên thu hơn 200 triệu đôla Bắc Mỹ của Willis, còn
The Sixth Sense
kết thúc với 300 triệu đôla nội địa và đến nay vẫn là phim có doanh thu
lớn nhất của anh. Thực ra, cảnh báo có tính mỉa mai là, hai ví dụ rõ
ràng nhất về “cỗ xe điện ảnh đưa tới hàng sao + phim chuỗi” của các ngôi
sao điện ảnh thập niên 1990, Bruce Willis và Mel Gibson, cả hai đều đạt
đỉnh cao ở phòng vé (
The Sixth Sense và
Signs) với tư
cách diễn viên nhờ vào các phim ly kỳ của Walt Disney từ M. Night
Shyamalan đúng vào lúc hệ thống tạo sao trường phái cũ tàn lụi. Nhưng
phim của Bruce Willis là một hỗn hợp phim hành động/kỳ ảo lớn lẫn phim
nhỏ hơn nhiều, với một miêu tả rõ ràng về khoảng cách giữa hai phim.
Những
năm 2000 là một tập hợp đầy thăng trầm cho Willis, khi ngôi sao điện
ảnh kiểu cũ này chật vật để giữ được tính đương thời trong một kỷ nguyên
“ý niệm ban đầu”. Thực tế, ít nhiều gì thì với một phim hoạt hình (
Over the Hedge) và phim từ truyện tranh (
Sin City), Bruce Willis trở nên kém “ăn khách” từ
Unbreakable đến
Live Free or Die Hard.
Bruce Willis trong The Sixth Sense
Tom Cruise ở trong hoàn cảnh tương tự, được cho là từ vụ khủng hoảng truyền thông năm 2005 và
Mission: Impossible III khá là thất vọng năm 2006. Trong mười năm qua, anh nhảy từ thành công khiêm tốn hay vai nhỏ với
Mission: Impossible tung hứng mỗi vài năm một lần để giữ lửa bất chấp
Valkyrie hay
Oblivion làm tốt như thế nào. Ý tưởng về “một phim lớn và một đống phim nhỏ” không thay đổi nhiều bằng ý niệm về thế nào là phim nhỏ.
Nghĩa
là, giờ đây chúng ta đang sống trong kỷ nguyên mà một phim ly kỳ kinh
phí 60 triệu là phim “nhỏ” so với siêu kinh phí cỡ của
Mission: Impossible Rogue Nation.
Trở lại thập niên 1990, những phim hàng sao của Tom Cruise là những
phim nhân vật và ly kỳ. Những phim “dành cho tôi” của anh như
Born on the Fourth of July hay
Jerry Maguire và chúng thường là khá thành công. Những phim “lớn” của anh như
Days of Thunder hay
The Firm, và, khi kinh phí tăng,
The Last Samurai và
Minority Report.
Tom Cruise trong phim The Last Samurai
Bruce Willis cũng đã đóng
Die Hard đủ để giữ cho anh tỏa sáng bên cạnh những phim nhỏ như
The Story of Us, phim ly kỳ quy mô nhỏ như
Mortal Thoughts, phim nghệ thuật như
Breakfast of Champions, và những dự án phù phiếm rõ rệt như
Hudson Hawk. Nhưng trong kỷ nguyên của bom tấn, phim nhân vật hay ly kỳ như
The Firm làm phim hàng sao đã là chuyện của quá khứ, và những phim hành động hài kinh phí 110 triệu như
Knight and Day đủ tiêu chuẩn “phim hạng B” đáng tuyên dương trước sức mạnh của những bom tấn kỳ ảo.
Thế nên ngày nay chúng ta thấy Tom Cruise chơi “ăn chắc” với những phim chuỗi như
Mission: Impossible rải rác với không phải phim tâm lý nhân vật hay phim ly kỳ, mà là với những phim hành động kinh phí nhỏ hơn như
Jack Reacher 2 và những phim giả tưởng kinh phí khủng tình cờ không phải là phim chuỗi (
Edge of Tomorrow,
Oblivion). Tom Cruise sẽ tiếp tục sử dụng
Mission: Impossible làm một bảo hiểm trước tiềm năng lụi tàn sức mạnh ngôi sao nói chung của anh, y như Bruce Willis đã làm với
Die Hard và (ở chừng mực kém hơn) Mel Gibson đã làm với
Lethal Weapon.
Tom Cruise cùng bạn diễn Rebecca Ferguson trong Mission: Impossible – Rogue Nation
Nhưng thời thế đã thay đổi và định nghĩa về phim nhỏ cũng thay đổi. Trước đây là
Nobody’s Fool thì bây giờ là
Valkyrie. Không phải sức mạnh ngôi sao của Tom Cruise đã tắt, mà đúng hơn là toàn cảnh điện ảnh đã trở nên lớn hơn rất nhiều.
Dịch: © Hải Đăng @Quaivatdienanh.com
Nguồn: Forbes