Càng ngày càng nhiều vai kép chính kịch tính hàng đầu lôi kéo Liam
Neeson và chuyển hóa những vai đó thành ngôi sao hành động tuổi trung
niên. Đấy có phải là nhân vật chúng ta muốn tào lao xịt bụp không?
Liam Neeson
Thời xửa thời xưa, khi một người đàn ông vừa mừng sinh nhật thứ 50 được
yêu cầu thực hiện những chiến công táo bạo của chủ nghĩa anh hùng cơ bắp
trong những tình huống ngoài tầm kiểm soát — một Mel Gibson tóc bờm mắt
to, chẳng hạn — nếu anh ta trả lời là "đã quá già cho ba cái chuyện tào
lao đó" thì cũng có lý.
Giờ không thế nữa.
Ngày nay xem ra dường như không ai ở Hollywood là quá già không làm ngôi sao hành động được. Khi
Lethal Weapon
ra mắt ngày 6/3/1987, Danny Glover, người đóng vai tay cớm có tuổi
Roger Murtaugh, chỉ mới 40. Trong thị trường hôm nay anh ta sẽ được xem
là trẻ ranh.
Giới phê bình đã nhận xét về sự lên ngôi của Phim
lão làng hành động: "súng ống thoi đấm với những ngôi sao tuổi ngũ tuần
và lục tuần." Như từ lâu rồi những phim này không còn là gì kỳ cục nữa.
Những phim đó thường có những diễn viên lớn tuổi đã dành toàn bộ sự
nghiệp của mình để bắn chết kẻ xấu và làm nổ tung các thứ: Bruce Willis
trong
A Good Day to Die Hard; Sylvester Stallone (67), Jean-Claude Van Damme (53), Arnold Schwarzenegger (66) và toàn bộ dàn diễn viên còn lại của
The Expendables. Có nhiều nếp nhăn hơn, chắc chắn rồi. Và nhiều Botox hơn. Và đùa cợt về chứng đau khớp nhiều hơn. Nhưng Willis đóng
A Good Day to Die Hard ở tuổi 58 chẳng khác gì với, ví dụ, Clint Eastwood đóng
In the Line of Fire ở tuổi 63 hồi năm 1993. Sao hành động có tuổi. Tuổi tác không bao giờ ngăn cản được họ làm ngôi sao hành động.
Clint Eastwood trong vai đặc vụ bảo vệ tổng thống Frank Horrigan
trong bộ phim năm 1993 In the Line of Fire
Nhưng mấy năm qua đã có chuyện thay đổi ở Hollywood. Giờ đây những diễn
viên nào không là ngôi sao hành động hồi còn trẻ đột nhiên biến thể
thành ngôi sao hành động ở tuổi trung niên. Xu hướng này đã bắt đầu từ
năm 2008 với
Taken, một phim hành động ly kỳ của Luc
Besson-Pierre Morel do Liam Neeson đóng vai một cựu đặc vụ CIA tìm kiếm
đứa con gái bị bắt cóc. Phim nhận được những bình luận trái chiều nhưng
đã gây bất ngờ cho các nhà điều hành hãng phim khi thu hoạch 227 triệu
đôla toàn cầu — gấp 10 lần kinh phí làm phim.
Taken 2 tiếp nối vào năm 2012;
Taken 3 đã được công bố hồi đầu tháng 2/2014.
Sự nghiệp của Neeson đã biến đổi. Hồi trẻ, anh nổi tiếng với những diễn xuất danh giá trong các phim chính kịch tầm Oscar như
Schindler's List,
Kinsey, và
Michael Collins. Nhưng bất thần một phim loại B đột ngột làm bật ra nhân vật hành động của Neeson ở tuổi lục tuần.
Unknown. Hay
The Grey. Hay
Run All Night năm tới. Thể loại này thậm chí còn có hẳn tên gọi: Neesploitation.*
Đến
giờ, Neeson vẫn là ông vua chuyển đổi sang phim hành động tuổi trung
niên. Nhưng nhiều kép chính thuần chủng khác gần đây đã bắt đầu bám sát
gót Neeson: Sean Penn trong
The Gunman; Denzel Washington trong
Book of Eli,
Unstoppable, và
Safe House; Clive Owen và Morgan Freeman trong
The Last Knights. Dầu vậy, tuần rồi, Neeson đối mặt với thử thách lớn nhất khi
Non-Stop (bộ
phim ly kỳ trong đó một mật vụ hàng không Neeson buồn bã, rượu chè trên một chiếc máy bay bị không tặc mà anh tìm cách giải cứu), đối đầu
với
3 Days to Kill / 3 ngày đổi mạng (phim ly kỳ với ông
bố-gián điệp thường xuyên đi vắng Kevin Costner nối lại tình cảm với cô
con gái tuổi mới lớn trong lúc hạ một tay vũ trang người Đức).
Kevin Costner trong 3 Days to Kill
Tại sao các diễn viên chính kịch có tuổi đột nhiên lũ lượt đổ bộ vào
phim hành động? Tại sao Hollywood lại háo hức sản xuất ồ ạt phim
'Neesploitation' (có hoặc không có Neeson)? Tác giả bài viết này có lý
thuyết riêng về điều đó, nhưng quyết định đi đến cùng sự việc nên đã hỏi
ý kiến một chuyên gia. Chuyên gia, thực sự. Đó là lý do người viết gọi
điện thoại cho Joel Silver.
Tiền, vậy đó, là trách nhiệm của nhà sản xuất cho tất cả những phim đề cập ở trên.
Lethal Weapon.
The Gunman.
The Book of Eli.
Unknown. Thậm chí
Non-Stop. Nói đến phim hành động, Silver biết rõ điều anh nói.
Cái
cảm giác nhận được từ cuộc nói chuyện với Silver là những phim hành
động kiểu
Neesification nhằm thỏa mãn khán giả. Chính xác hơn là nhiều
khán giả. Như mới hồi thập niên 1990, người xem phim thường nhất trí đối
với việc họ thích xem cái gì: một số ngôi sao nào đó, một số thể loại
nào đó, một số công thức nào đó. Nhưng Internet căn bản đã giết chết sự
độc canh. Ngày nay, mọi người đều là một nhóm dân số; mọi thứ đều là
ngách. Thế nên các hãng phim không thể chỉ dựa vào lượng khán giả đại
trà y như trước. "Lâu lắm rồi, khán giả nam trẻ chi phối phim hành
động," Silver giải thích. "Còn bây giờ họ tìm ra vô khối trò tiêu khiển
khác. Tôi có con trai 12 tuổi. Thằng nhóc khoái chơi game hơn là đi xem
phim."
Sylvester Stallone (trái) trong The Expendables 2
Kiểu phân mảnh này buộc Hollywood canh tác hai thị trường phim hành động
nhỏ hơn — một bên là khán giả nam trẻ, một bên là khán giả nam lớn tuổi
— từng là một thị trường phim hành động lớn trước kia. Khán giả nam trẻ
sinh sau thời kỳ độc canh thoái trào không có cùng mối gắn bó với cá
nhân minh tinh điện ảnh như cha anh họ, đó là lý do vì sao không có ngôi
sao hành động Lớn Thế hệ Kế tiếp — Taylor Kitsch, Henry Cavill, Chris
Pine, Chris Hemsworth, Chris Evans, v.v.. — tự họ thực sự đã trở thành
những sức hút phòng vé lỗi thời. (Hỏi: Lần gần đây nhất bạn nghe có
người nói, "Cậu phải xem phim mới của Chris Pine đó nghe" là khi nào?
Đáp: Chưa bao giờ.) Thay vì vậy, Hollywood sử dụng những người hùng hành
động thời hậu-độc canh hầu như có thể hoán đổi nhau — khi những tiểu
minh tinh này lọt vào "một phim siêu người hùng, phim khởi động phim
chuỗi, hoặc bom tấn giả tưởng mà ý tưởng và thương hiệu quan trọng hơn
nam chính" vì đối với khán giả trẻ ý tưởng và thương hiệu nặng ký hơn
tên tuổi. Siêu Nhân đặt các cậu 18 tuổi vào ghế ngồi ở rạp. Chứ không
phải Henry Cavill làm điều đó.
Những khán giả xem phim trưởng
thành hơn thì khác; họ vẫn gắn bó với một số ngôi sao nhất định của thời
kỳ độc canh. "Tôi đã làm việc với Denzel Washington, Sean Penn, và Liam
Neeson về phim hành động," Silver nói. "Thực tế là khán giả nam lớn
tuổi hơn thích xem mấy tay này trên màn bạc. Họ muốn thấy những ngôi sao
đã thành danh, có tiếng tốt đảm nhận những vai diễn có định hướng hành
động nhiều hơn một chút." Và thế là, Hollywood đảo chiều cỗ máy thể loại
phim hành động để thỏa mãn những ngôi sao có tuổi này — và người xem
ủng hộ họ.
Sean Penn trong một cảnh quay The Gunman, phim sẽ ra rạp trong năm 2014
Quy tắc rất đơn giản.
Thứ nhất, một người hùng hành động kiểu
Neeson phải truyền đạt vẻ ngoài có chiều sâu khó tả, giúp khán giả
trưởng thành hơn nhận diện. "Phần lớn thời lượng
Non-Stop tập
trung vào gương mặt của Liam, và để làm vậy bạn muốn một diễn viên có
thể truyền đạt điều anh ta cần truyền đạt," Silver nói với người viết.
"Rằng anh là một nhân vật đầy vấn đề. Rằng anh có rắc rối. Tức là, phim
bắt đầu với một gã ủ ê, trầm cảm ngồi trong xe nốc tì tì. Khán giả thấy
gã thông minh. Khán giả thấy gã cố gắng nghĩ cách giải quyết. Và họ ủng
hộ gã."
Nói cách khác, nếu bạn trông không giống thằng trẻ ranh thì dễ có vẻ đáng tin hơn?
"Đúng."
Thứ
hai, khán giả trưởng thành hơn đã trở nên quen với phim truyền hình u
ám đầy nút thắt và khúc ngoặt, mà về nhiều phương diện đã thay thế việc
đi xem phim đối với lứa tuổi 30, 40, và 50. Vậy nên đừng đối xử với họ
như những kẻ ngốc. "Chúng tôi đã nghe rất nhiều trong nghiên cứu của
chúng tôi là có thể đoán trước trái ngược với không thể đoán trước,"
Silver giải thích. "Bạn có thể xem những phim truyền hình như
House of Cards hay
The Walking Dead
mà không biết phim sẽ phát triển thế nào. Và rất nhiều phim hành động
dành cho khán giả trẻ thường dễ đoán. Bạn biết chuyện gì sẽ xảy ra. Khán
giả chán ngấy chuyện đó rồi."
Cuối cùng, kết hợp mọi thứ. "Có
một ngạn ngữ cổ ở Hollywood về diễn viên nội cảnh và diễn viên ngoại
cảnh,"** Silver nói tiếp. "Cary Grant là diễn viên nội cảnh vĩ đại nhất
mọi thời, nghĩa là anh diễn trong nhà. Cảnh trong nhà trên thảm. Những
diễn viên khác như John Wayne hay Gary Cooper, là diễn viên ngoại cảnh —
đóng những vai ở ngoài trời, bụi bặm, trên lưng ngựa, mang súng. Nhưng
với một số diễn viên có tuổi hơn như, Robert Downey, Jr., bạn có thể làm
được cả hai.
Sherlock Holmes là phim trong nhà với rất nhiều hành động."
Robert Downey, Jr. trong phim Sherlock Holmes: A Game of Shadow
Trong những năm sắp tới, phim hành động 'Neesification' có khả năng sẽ
tiếp tục. Thực ra, tác giả dám cá là loại phim này sẽ nổi bật. Suy cho
cùng, người trẻ không đổ xô đến rạp như họ từng có thời làm thế. Và
những ngôi sao thời độc canh cuối cùng đâu có trẻ đi được.
Hôm tham dự buổi chiếu trước của
3 Days to Kill,
ngay trước khi phim bắt đầu, một phụ nữ độ ngũ tuần đến ngồi cạnh người
viết. Cô ta hỏi người viết có phải là nhà báo không. Người viết đáp
vâng. Cô ta có vẻ như muốn thú nhận chuyện gì. Cuối cùng cô ta nói:
"Chuyện là vầy. Tôi đã đến cái tuổi chẳng biết mấy cái tên trên poster
phim nữa." Cô dừng lại lúc đèn tắt. "Thế nên tôi rất hào hứng được thấy
mấy từ 'Kevin Costner' ở đó," cô bảo. "Rốt cuộc — tôi cũng nhận ra được
một cái tên!"
Dịch: © Ngân Mai @Quaivatdienanh.com
Nguồn: The Daily Beast
* Là cách ghép tên Neeson và từ "exploitation", hiểu sát nghĩa là phim khai thác diễn viên Liam Neeson.
**nguyên văn: dust actors and rug actors.
Hãy chia sẻ ý kiến của bạn về bài viết này trên
Facebook của chúng tôi