Các phim truyền hình đa dạng, từ phim mang tính thời đại đến phim sử 
thi, chiếm lĩnh màn ảnh nhỏ từ sáng đến tối. Sự nổi tiếng của các phim 
truyền hình Hàn Quốc đã tràn ra khỏi biên giới quốc gia này từ cuối 
những năm 90, đã châm ngòi Hallyu, hay còn gọi là Làn sóng Hàn.
        
            
            

Một cảnh trong  The Moon Embracing the Sun, một phim truyền hình nổi tiếng của đài MBC: 
Kim Soo Hyun (phải) ôm Han Ga In, người yêu của anh trong phim [Ảnh: Pan Entertainment]
Thành công vang dội nhất trong nửa đầu năm 2012 là 
The Moon Embracing the Sun (đã phát sóng ở Việt Nam với tựa 
Mặt trăng ôm mặt trời)
 của đài MBC, lên sóng ở Hàn Quốc từ tháng 1 đến tháng 3. Với sự góp mặt
 của Kim Soo Hyun và Han Ga In, phim khắc họa câu chuyện tình yêu giữa 
một vị vua và một nữ pháp sư hư cấu trong triều đại Joseon (1392-1910). 
Phim đạt được tỷ suất người xem trung bình 32,9%, và chạm đỉnh 42,2% ở 
tập cuối.
Dựa trên sự thành công trong nước, bản quyền phát sóng 
phim đã được bán cho nhiều nước châu Á — trong đó có Nhật Bản, Hồng 
Kông, Singapore và Philippines — và thu về hơn 200 tỉ won.
“Quá 
sức hay. Bộ phim này quá đẹp và tôi không thể lựa chọn từ ngữ nào để 
miêu tả. Tôi thích mọi thứ trong phim từ cốt truyện, dựng cảnh, dàn diễn
 viên, diễn xuất đầy phức tạp,” một người hâm mộ Philippines của phim 
cho biết trên một trang cộng đồng trực tuyến về phim truyền hình Hàn 
Quốc.

Song Seung Heon (phải) trong một cảnh phim Dr. Jin [Ảnh: MBC]
Hàng trăm người tập trung tại các trang mạng như thế này để chia sẻ 
thông tin và cảm nghĩ về phim truyền hình Hàn Quốc. Mặc dù những phim 
này được phát sóng tại Hàn, chúng được người hâm mộ dịch sang tiếng Anh 
và các ngôn ngữ khác trong vòng 24 giờ và nhanh chóng phủ sóng toàn cầu 
thông qua Internet.
Sự nổi tiếng của phim truyền hình Hàn Quốc 
trở thành một phần quan trọng trong lĩnh vực xuất khẩu bên cạnh các 
ngành công nghiệp văn hóa khác như âm nhạc, phim điện ảnh và ẩm thực.
Love Rain bán được 90 tỉ wonTheo
 Cục Nội dung Sáng tạo Hàn Quốc (KCCA), hoạt động xuất khẩu phim truyền 
hình đang trên đường cong tăng trưởng từ 105 triệu đôla năm 2008 đến 107
 triệu đôla năm 2009 và 133 triệu đôla năm 2010.
Bản thân phim 
truyền hình đã đem lại lợi nhuận nhưng chúng cũng quảng bá việc giao 
thương cho các ngành công nghiệp và sản phẩm có liên quan. Viện nghiên 
cứu kinh tế nước ngoài thuộc Ngân hàng xuất nhập khẩu Hàn Quốc đã đưa ra
 một bản báo cáo trong tháng 5 cho thấy cứ 100 USD tăng trong hoạt động 
xuất khẩu các sản phẩm văn hóa Hallyu sẽ dẫn đến 412 đôla tăng trưởng 
trong xuất khẩu hàng tiêu dùng.

Lee Young Ae (trái) và Ji Jin Hee trong một cảnh từ Jewel in the Palace / Nàng Dae Jang Geum, 
phim truyền hình dấy lên làn sóng phim Hàn ở nhiều quốc gia châu Á [Ảnh: Korea Times]
Tại Liên hoan truyền hình Thượng Hải lần thứ 18 vào tháng 6 năm nay, một
 trong những sàn giao dịch chương trình truyền hình lớn nhất Đông Á, 
tổng lượng bán ra của các hợp đồng xuất khẩu phim truyền hình Hàn Quốc 
chạm mức khoảng 11 tỉ won, tăng 7,5% so với năm ngoái, theo thông tin từ
 Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch Hàn Quốc.
Ba đài truyền hình lớn
 ở Hàn Quốc đã thành công trong việc bán bản quyền phát sóng của các 
phim truyền hình cho các nước châu Á khác nhau bao gồm phim truyền hình 
I Do I Do, 
Dr. Jin và 
Can’t Live Without You của đài MBC; 
Rooftop Prince của SBS; và 
Big, 
Man From the Equator và 
I’ll Give You the Stars and the Moon của đài KBS. Tất cả những phim được xuất khẩu này đều được sản xuất năm nay.
Trong tất cả các phim được bán ra nước ngoài trong năm 2012, 
Love Rain
 của KBS, với sự góp mặt của Jang Geun Suk và Yoona của Girls’ 
Generation, đã bán được giá cao nhất cho Nhật trước cả khi phim được 
phát sóng tại Hàn Quốc. Mỗi tập tốn 4,5 tỉ won, tổng cộng 90 tỉ won. 
Phim truyền hình nổi tiếng này đã được bán cho 12 quốc gia tại châu Á và
 châu Âu trong đó có Trung Quốc, Singapore và Malaysia và thu về khoảng 
115 tỉ won nhờ bán ra nước ngoài.
Thành công ở nước ngoài không 
nhất thiết dẫn đến tình trạng tương tự trong nước, nơi những phim truyền
 hình này vốn được sản xuất. 
Dr. Jin được xuất khẩu sang Đài 
Loan và Thái Lan trong tháng 6 trước khi kết thúc tại Hàn Quốc, nơi đây 
phim chỉ đạt tỷ suất người xem 8,8% ngay cả khi có sự góp mặt của nam 
diễn viên nổi tiếng Hàn Quốc Song Seung Heon trong vai nam chính.

Jung Woo Sung trong một cảnh phim Padam Padam [Ảnh: JTBC]
Các kênh truyền hình cáp cũng theo đuổi các hãng truyền thông lớn trong việc xuất khẩu ra nước ngoài. 
Yellow Boots
 của tvN, có nữ diễn viên Lee Yu Ri đóng chính, được bán cho Nhật Bản, 
Đài Loan, Singapore và Indonesia tháng 7/2012. Phim truyền hình nổi 
tiếng của kênh này 
Shut Up Flower Boy Band cũng được xuất khẩu 
sang Nhật Bản vào tháng 2. Một số diễn viên có ngoại hình đẹp tham gia 
vào phim truyền hình này trong đó có Lee Min Gi và Lee Hyun Jae. JTBC, 
một công ty truyền thông được tờ 
Joongang Ilbo thành lập, là một trong những nhà cung cấp đang lên khi những phim của hãng như 
Padam Padam
 được bán cho KLIKSAT, một hãng truyền hình cáp ở Đức, trong buổi triển 
lãm mua bán tác phẩm hàng đầu thế giới MIPTV tại Cannes, Pháp, vào tháng
 4.
Mở rộng thị trườngCác nhà chuyên môn thấy được
 sự tăng trưởng doanh số nhiều hơn nữa cho phim truyền hình Hàn Quốc bởi
 phim ngày càng đa dạng và được làm tốt hơn.
Nhà nghiên cứu Lee 
Yang Hwan của KCCA cho biết những kịch bản chặt chẽ và nhân vật mạnh mẽ 
khiến phim truyền hình Hàn Quốc nổi tiếng cả trong và ngoài nước. “Chất 
lượng tổng thể của phim truyền hình Hàn Quốc đang được cải thiện cùng 
với sự nổi tiếng trên trường quốc tế. Sự quan trọng của biên kịch và các
 nhà sản xuất ngày càng được công nhận,” ông nói.

Yoona (trái) và Jang Geun Suk, trong poster Love Rain, một phim truyền hình 
được bán cho Nhật Bản trước cả khi lên sóng ở Seoul [Ảnh: KBS]
Tuy nhiên, Lee Yang Hwan chỉ ra rằng phim truyền hình nhắm vào việc bán 
ra nước ngoài bằng việc mời nhiều ngôi sao Hallyu hàng đầu diễn chính, 
như 
Love Rain, có thể phản tác dụng bởi chúng chỉ nhắm vào một thị trường cụ thể và thiếu tính phổ thông.
“
Jewel in the Palace (phát hành ở Việt Nam với tên 
Nàng Dae Jang Geum),
 một trong những phim truyền hình Hàn Quốc nổi tiếng nhất trên toàn cầu,
 được bán cho khoảng 120 quốc gia, từ châu Á, châu Âu và Mỹ cho đến 
Trung Đông và Nam Mỹ. Khi những nội dung văn hóa đi từ một khu vực văn 
hóa này sang khu vực khác, nó phải mang tính phổ thông,” Lee Yang Hwan 
nói.
Nhật Bản là thị trường lớn nhất của phim truyền hình Hàn 
Quốc và việc bán một tác phẩm ở đây mang lại lợi nhuân nhiều hơn với hầu
 hết các quốc gia khác, nhà nghiên cứu này cho biết thêm.
Ông 
cũng cho biết việc mở rộng phạm vi phổ biến phim Hàn Quốc đến châu Âu và
 Nam Mỹ là nhất thiết, và rằng những nhà làm nội dung ở Hàn Quốc đang bỏ
 qua các thị trường này.
“K-pop chiếm lĩnh Hallyu ở Nam Mỹ và 
phim truyền hình có độ dài giới hạn rất nổi tiếng ở khu vực này. Những 
thực tế này nên được đánh giá trước khi mở đường ra nước ngoài,” Lee 
Yang Hwan nói.
Sự góp mặt của các ca sĩ và thần tượng K-pop nổi 
tiếng hoặc thuê họ hát nhạc phim có thể tạo ra sự hiệp lực giữa âm nhạc 
và phim truyền hình Hàn Quốc.
Tham gia vào những hội chợ mua bán 
tác phẩm như MIPTV và MIPCOM sẽ giới thiệu phim truyền hình Hàn Quốc ra 
xa hơn và thúc đẩy lượng bán. 
“MIPTV đã thêm khu vực mới MIPCube
 tập trung vào những công nghệ truyền thông hàng đầu như 3D và dịch vụ 
mạng lưới truyền hình xã hội. Hàn Quốc mạnh về công nghệ thông tin tiên 
tiến và điều này sẽ là bàn đạp cho phim truyền hình Hàn Quốc,” ông cho 
biết.
Dịch: © Chi Nguyễn @Quaivatdienanh.com
Nguồn: Korea Times

 Hãy chia sẻ ý kiến của bạn về bài viết này trên 
Facebook của chúng tôi